Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
1. Nó, một đạo diễn trẻ ra trường được hai năm, vậy mà không một hãng phim nào cho làm đạo diễn cả. Bởi cái nghề đặc thù này người ta cần kinh nghiệm nhiều hơn là cần bằng cấp, nên nó đành chấp nhận làm những công việc như một thằng cu li là hiện trường và thiết kế. May mắn thay trong lúc rong ruổi các phim trường để kiếm sống, nó lại bước chân vào công ty này, được làm đạo diễn nhưng chỉ là những tiểu phẩm hài nho nhỏ, âu cũng là diễm phúc của. | r r. 1 X 1 1 Ấ Bước chân lạc lôi. TRUYỆN NGẮN CỦA MINH VY 1. Nó một đạo diễn trẻ ra trường được hai năm vậy mà không một hãng phim nào cho làm đạo diễn cả. Bởi cái nghề đặc thù này người ta cần kinh nghiệm nhiều hơn là cần bằng cấp nên nó đành chấp nhận làm những công việc như một thằng cu li là hiện trường và thiết kế. May mắn thay trong lúc rong ruổi các phim trường để kiếm sống nó lại bước chân vào công ty này được làm đạo diễn nhưng chỉ là những tiểu phẩm hài nho nhỏ âu cũng là diễm phúc của nó. Những ngày không đi quay nó phải vào công ty viết kịch bản hài với định mức mỗi tuần là ba tiểu phẩm công ty này là vậy một người phải làm ba bốn công việc thì mới được lòng sếp nó đành phải chấp nhận thôi. Công việc hằng ngày của nó là lang thang trên mạng xem phim xem hài kịch rồi bê nguyên xi xuống sửa lại đôi chút rồi gửi giám đốc. Lắm lúc bị đồng nghiệp phát hiện nhưng nó mặc kệ việc ai nấy làm chả ai liên quan đến ai. Ước gì có sẵn một trăm số hài nó sẽ cầm cự để tồn tại ở đây được một năm. 2. Một buổi chiều lộng gió nó ngồi bên quán cà phê Đồng Dao cạnh công ty mà nó đang làm. Cái quán này vốn thân thuộc với nó từ lâu bởi từ khi nó vô công ty này làm nó đã làm quen với bà chủ quán với một mục đích cực kỳ đen tối dùng nam nhân kế để có thể uống cà phê thiếu cuối tháng sẽ thanh toán tiền sau. Nó chợt cười khẩy với suy nghĩ đó rồi xoay xoay tách cà phê để trên bàn từng giọt cà phê đang chầm chầm rơi xuống đen đặc như nỗi buồn nó đang vướn mắc trong lòng . Hôm nay nó có một cảm giác hụt hẫng một sự lo lắng xem lẫn sự tức giận cứ âm ỉ trong lòng nó muốn tâm sự muốn được chia sẻ với một ai đó một người bạn chẳng hạn. Nhưng nó không có bạn vì là người dân tộc Chăm tính tình nó hơi khác người nên không quen nổi một người bạn thân nào cả. Nó muốn gọi cho em nhưng nó biết mình không xứng với em bởi em là một cô gái xinh đẹp ngây thơ và trong sáng có lẽ trong một trăm cô gái Sài Gòn này nó đoán chừng chắc chỉ có mình em còn giữ được cho mình một tâm hồn như thế nó có thiên