Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Không thể tưởng tượng được! Lão Minh vừa lên giám đốc đã gặp tôi nói tỉnh khô: - Cơ quan ta kỳ này phải thực hiện chỉ thị giảm biên chế 20% của thành phố. Chị sắp xếp nghỉ hưu chị ạ. Tôi nhảy dựng lên: - Tôi về hưu? Anh không điên đấy chứ? Lão bình tĩnh nhếch mép cười: - Không, tôi không điên chị ạ. Trời! Cái mặt lão. Thật là dơ. Tháng trước tóc lão muối tiêu cả cơ quan biết. Thế mà lên giám đốc một cái, tự nhiên đầu đen như đít chảo. Các. | Thợ nhuôm tóc TRUYỆN NGẮN CỦA PHAN THỊ THANH NHÀN Không thể tưởng tượng được Lão Minh vừa lên giám đốc đã gặp tôi nói tỉnh khô - Cơ quan ta kỳ này phải thực hiện chỉ thị giảm biên chế 20 của thành phố. Chị sắp xếp nghỉ hưu chị ạ. Tôi nhảy dựng lên - Tôi về hưu Anh không điên đấy chứ Lão bình tĩnh nhếch mép cười - Không tôi không điên chị ạ. Trời Cái mặt lão. Thật là dơ. Tháng trước tóc lão muối tiêu cả cơ quan biết. Thế mà lên giám đốc một cái tự nhiên đầu đen như đít chảo. Các cô các bà nhao lên. Trước mặt lão cái Thao xun xoe nói kháy - Hôm nay thủ trưởng trẻ ra đến 5 6 tuổi Bà Bảo mới bốn mươi mà đầu đã bạc một chỏm lớn nháy mắt - Anh làm ở đâu mà khéo quá mách em với Mặt lão Minh cứ lúc đỏ lúc tái. Lão chẳng trả lời ai lặng lẽ vào phòng đóng sầm cửa lại. Bên ngoài chị em phá lên cười - Quê quá Ở cái cơ quan này giám đốc thủ trưởng chẳng bao giờ là cái đinh gì. Tết nhất nhà thủ trưởng vắng teo chẳng ai đến thăm. ôm đau cũng chỉ có đại diện công đoàn mang một cân đường một hộp sữa hỏi han vớ vẩn vài câu. Cưới vợ cho con thì mỗi người góp trăm ngàn đến uống nước rồi về. Xưa nay chỉ có tôi chánh văn phòng là hết lòng với thủ trưởng. Tôi đã xác định ngay từ lúc mới nhận chức cách đây ba năm bất cứ ai là giám đốc tôi cũng hết lòng phục vụ. Tôi ở đây đã năm đời giám đốc. Các cụ cứ thay nhau ra đi. Cụ thì lên trung ương cụ thì sang ngành khác. mặc tôi hết lòng vì thủ trưởng đương chức. Ai đi rồi thì chào. Vĩnh biệt. Đừng bao giờ mơ thấy tôi một mình đi đến nhà xem thủ trưởng cần gì nữa. Và cả bốn đời giám đốc trước đều rất quý tôi. Thế mà lão Minh vừa cầm giấy đề bạt đã bắt tôi nghỉ hưu. Tôi mới hơn bốn mươi tuổi. Tôi người tích cực và năng nổ nhất suốt ngày ở cơ quan. Tôi người giao thiệp giỏi và được mọi người yêu mến. Thật là tức đến phát rồ lên. Buổi tối về nhà tôi khóc với ông xã cũng làm giám đốc một cơ quan khác - Anh thử nghĩ hộ xem tại sao lão thủ trưởng mới sáng nay bắt em chuẩn bị về hưu Ông xã cười - Lão ấy thông minh đấy. Lão về cơ quan trước em còn lạ gì