Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Hà Nội, một ngày đầy nắng! Bất chợt, đêm - có mưa ! Ngồi nghe "kiss the rain" chợt nhớ tới anh. Nhớ về những chuyện đã qua, nghĩ tới hiện tại và lo lắng cho tương lai Quá khứ: " Nắng" – là cái tên em dành riêng cho anh khi mới bắt đầu quen anh. Dần dần chuyển sang gọi "ông xã ", em cũng chẳng biết từ khi nào đã gọi anh bằng cái tên đó nữa. Em đang tự hỏi liệu có thể được gọi anh như thế này mãi về sau hay không? . | Quá khứ - hiện tại - tương lai của một tình yêu Hà Nội một ngày đầy nắng Bất chợt đêm - có mưa Ngồi nghe kiss the rain chợt nhớ tới anh. Nhớ về những chuyện đã qua nghĩ tới hiện tại và lo lắng cho tương lai. Quá khứ Nắng - là cái tên em dành riêng cho anh khi mới bắt đầu quen anh. Dần dần chuyển sang gọi ông xã em cũng chẳng biết từ khi nào đã gọi anh bằng cái tên đó nữa. Em đang tự hỏi liệu có thể được gọi anh như thế này mãi về sau hay không Chúng mình bắt đầu đến với nhau bằng mờ ảo sự trêu đùa và cả dối lừa chắc chưa ai sẽ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ bên nhau như thế này dù chưa một lần chính thức là của nhau. Không cần tỏ tình chẳng cần hào nhoáng và hoàng tráng ox nhỉ Hì. Em đang nghĩ về cái quá khứ mà cách đây một năm em cứ nghĩ mình là đứa hạnh phúc nhất khi đó trên đôi môi em lúc nào cũng thường trực một nụ cười. Em cũng chẳng rõ mối tình này sẽ đi đến đâu. Gần một năm yêu nhau quãng thời gian không dài cũng chẳng ngắn và cũng như những đôi tình nhân khác có lúc vui lúc buồn lúc hạnh phúc và cãi vã giận hờn. Em 24 - anh 26 còn quá trẻ để có một gia đình nhưng đã quá già để trêu đùa với yêu. Thật ra ngày mới bắt đầu em chưa từng nghĩ mình sẽ yêu anh và còn cho rằng điều đó không bao giờ xảy ra nữa cơ đó. Nhưng rồi . cuộc sống . chẳng hiểu sao lại như vậy nữa dù lúc đó a chẳng là gì của em - không hơn không kém ngoài từ biết nhưng không quen vậy mà em lại lo lắng cho anh còn khóc vì anh nữa. Em chẳng hiểu sao mình lại có thể khóc vì một kẻ xa lạ đối với em nước mắt là một thứ xa xỉ mà . Và rồi em vẫn muốn biết vì sao Dù có lúc em rất ghét anh cố chọc anh tức thậm chí mình còn cãi nhau đến mức không còn thèm nhìn mặt nhau nữa. Và rồi.khi anh nắm tay em em không cảm thấy sự hời hợt em cảm thấy chắc chắn em cảm nhận được sức mạnh từ anh thấy an tâm để dựa cả em vào cánh tay anh. Khi anh đưa em về nhà anh đứng lại chờ em mở cửa và bước vào trong anh mới quay đi. Em như cô gái hạnh phúc nhất em ước mùa đông năm nay lại tới thật nhanh .mình lại nắm tay nhau