Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tuy từng theo học thần học tại La Mã, Innsbruck và Tùbingen (1969-1976), chúng tôi không dám coi mình như là chuyên gia thần học. Thực vậy, chúng tôi chưa bao giờ chuyên nhiệm giảng dạy môn thần học trong bất cứ đại học viện nào. Ngoại trừ những bài thuyết trình tại một số viện Thần Học ở Ðại Hàn, Ðài Loan, Nhật, Ðức và Mỹ, tác giả chỉ từng mở hai khoá học duy nhất về thần học tại viện Thần Học Ðại Nam và viện Thần Học Ðài Loan | Bao lâu chúng ta còn che dấu lỗi mình, bấy lâu chúng ta còn cảm thấy mình không được đón nhận. Khi chúng ta thật sự chấp nhận sự đón nhận của Thiên Chúa và tin rằng sự đón nhận của Ngài là vô giới hạn, bấy giờ chúng ta mới có thể xưng thú tội mình. Việc chúng ta dấu tội là một dấu chỉ cho thấy chúng ta không hoàn toàn tin vào tình yêu thiên Chúa. Nó nói lên một sự thiếu kém lòng tin. Thỉnh thoảng chúng ta gặp những người không biết chấp nhận lỗi mình, không bao giờ biết nói lên lời xin lỗi, họ là những con người đáng được thương hại vì họ là những con người đau khổ hơn cả bỡi sự bất an của tâm hồn họ. Sự an bình không tìm được trong sự che dấu nhưng trong sự tha thứ. Bấy giờ sự tha thứ mặc khải cho họ một chiều sâu mới trong tình yêu Thiên Chúa. Trong giây phút tha thứ, chúng ta cảm nghiệm được tình yêu của Ngài là lớn lao hơn những lầm lỗi của chúng ta và sự chấp nhận của Ngài là vô điều kiện. Sự tha thứ tạo nên một mối giây liên hệ mới giữa con người và Thiên Chúa. Chỉ có con người có sự can đảm xưng thú tội mình mới có thể thật sự chấp nhận chính mình và tìm thấy được sự an bình mà thế gian không thể ban cho và lấy đi được.