Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Huế đang vào thu! Những bước đi vào mùa của Huế thật là lạ lùng, bất chợt, làm cho mỗi giác quan của con người cứ bối rối ngẩn ngơ, không biết đón nhận buổi giao mùa bằng một thứ tình chi cho vừa lòng kẻ đến. Buổi sáng mai trời mù trong sương, sông núi cỏ cây nhoè đi trong hơi nước huyền hoặc lãng đãng đến từ dãy núi Kim Phụng, tưởng như từ đây màu nắng sẽ vĩnh viễn phai dần, báo hiệu muà thu đã về, nhưng xế trưa trời bỗng hửng lên một vài sợi. | Huê vào thu Huê đang vào thu Những bước đi vào mùa của Huê thật là lạ lùng bất chợt làm cho mỗi giác quan của con người cứ bối rối ngẩn ngơ không biêt đón nhận buổi giao mùa bằng một thứ tình chi cho vừa lòng kẻ đên. Buổi sáng mai trời mù trong sương sông núi cỏ cây nhoè đi trong hơi nước huyền hoặc lãng đãng đến từ dãy núi Kim Phụng tưởng như từ đây màu nắng sẽ vĩnh viễn phai dần báo hiệu muà thu đã về nhưng xế trưa trời bỗng hửng lên một vài sợi nắng le lói trên từng không chói chang đến nỗi làm cho trái bưởi nám hồng cả đôi má tròn. Có những ngày nghe hơi lạnh rùng mình trên da thịt thoáng sần lên một chút gai ốc đổi trời tưởng như từ đây mưa thu sẽ ray rức không ngừng trên mái ngói bỗng nhiên cơn nóng ở đâu về bất chợt như một nỗi nhung nhớ mùa hè nồng nàn hâm hấp những giọt mồ hôi thấm bết tóc mai. Ngỡ ngàng lưỡng lự là những ngày đầu thu của Huế như một nỗi bấp bênh Đang mưa bỗng nắng đang buồn bỗng vui Có chắc chắn chi một cơn gió heo may để cứ đinh ninh mùa thu mãi hoài chìm trong màu tím Có bền bỉ chi những cơn mưa đuổi nhau trên đầu sóng để cứ mãi tin từ đây bốn bề hiu hắt lòng rộng không che Huế đang say đắm rực rỡ với chiều vàng trên sông Hương bỗng nhiên não nùng rũ rượi trong màu xanh thủy mặc trên những con đường cây lá giao nhau trong Đại Nội. Huế suốt một ngày mây xám vần vũ xao xuyến cả bầu trời tháng tám tưởng trăng lạnh đầu non không bao giờ trở lại bỗng đâu nửa khuya trên gối đầy ắp ánh trăng liêu trai vằng vặc quyến rũ và mê hoặc như một tình nhân bí mật không hẹn mà về. Hãy đừng tin chi vào chút nắng trên hàng cau nơi thôn Vỹ Một buổi sáng trời trong như ngọc trái tim chưa kịp reo vui với nỗi mong đợi một ngày đầy nắng ở nơi đây nhất là cho những kẻ đã quen sống theo thời khoá biểu thường hằng ở phương Tây chưa chi đã nghe đâu đó trong thoáng gió bay về hơi nước của cơn mưa đang ào ạt nơi cầu Bến Ngự. Cũng đừng vui hay buồn chi với cơn mưa buổi sáng nơi đường Ngự Viên tưởng như cầm chân được ai đang dứt áo ra đi thành người ở lại nơi đây vĩnh