Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tiền Ngạc Hầu vốn người đất Thục, hôi còn trẻ đến sống ở Thiệu Hưng tỉnh Triết Giang, cha mẹ đều đã qua lời sớm. Sinh một mình đơn chiếc, phải đến nương nhờ và làm quản lý cho một người bà con. Chàng là người hiếu học ham thích sách vở, nhưng vẫn chưa đỗ đạt gì. Tuy vậy thi văn của chàng cũng thuộc vào loại hợp cách, không bị thất niêm luật, lại nhờ tính tình phóng khoáng, phong độ tiêu sái, nên được nhiều người yêu mến, kính nể . Ngoài cái tài thơ văn. | Dạ Đàm Tùy Lục Nghiêm Ngạc Tiên Tiền Ngạc Hầu vốn người đất Thục hôi còn trẻ đến sống ở Thiệu Hưng tỉnh Triết Giang cha mẹ đều đã qua lời sớm. Sinh một mình đơn chiếc phải đến nương nhờ và làm quản lý cho một người bà con. Chàng là người hiếu học ham thích sách vở nhưng vẫn chưa đỗ đạt gì. Tuy vậy thi văn của chàng cũng thuộc vào loại hợp cách không bị thất niêm luật lại nhờ tính tình phóng khoáng phong độ tiêu sái nên được nhiều người yêu mến kính nể . Ngoài cái tài thơ văn thi phú ra Sinh chẳng còn gì đáng gọi là ngón hay nghề giỏi cả. Suốt ngày thì ở trong nhà ngồi yên lặng trầm mặc không muốn những sự phồn hoa ô trọc phiền nhiễu đến mình. Một hôm Sinh theo bạn bè đến lãm du phong cảnh Hồ Tây ở Hàng Châu. Giữa cảnh hồ xanh núi biếc Sinh đủng đỉnh chậm bước tâm hồn cảm thấy phơi phới hân hoan . Chợt có một đạo sĩ tướng mạo cổ quái râu ria xồm xoàm tiến lại gần chàng chắp tay vái chào nói - Trông tướng mạo tiên sinh có vẻ diềm đạm quả dục nếu như lập chí tĩnh tâm lu luyện ắt sau này có thể đắc đạo thành tiên được đây. Rồi đạo sĩ mời Sinh về am mình đem cái thuật Thốn thổ truyền thụ cho chàng. Chẳng những Sinh học được rất nhanh đến khi về nhà chàng lai dốc lòng kiên nhẫn tập luyện dứt tuyệt mọi tục niệm. Đến tuổi trưởng thành có người khuyên Sinh cưới vợ thành lập gia thất nhưng chàng chẳng một mảy may động lòng chỉ cười rồi bỏ đấy. Lại nghe đồn núi Nga Mi nổi tiếng là thiên hạ đệ nhất danh sơn. Sinh bèn nẩy ý đến thăm một lần cho biết. Bạn bè có người lấy cái lẽ là đường vào đất Thục khó khăn hiểm trở để khuyên chàng đừng đi nhưng chàng thản nhiên đáp - Ba Thục là quê hương cũ của tôi mà Cổ nhân có câu nói rằng khách hành tuy vân lạc bất như tảo hoàn hương Vả lại có ai là người đã trưởng thành mà chẳng hề biết đến quê hương bản quán của mình đâu Thế rồi Sinh nhất định khăn gói hành lý sắp sửa lương khô từ giã thân thuộc bạn bè lên đường. Mới đầu chàng thuê thuyền ngược sông qua Hán Khẩu rồi đến Nghi Xương tạm nghỉ trong một quán trọ. Gặp ngày mưa dầm liên tiếp cả