Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tôi đang ngồi đọc truyện, loại sách bỏ túi, dưới một vòm cây trong rừng. Một cô bé vạch lá nhìn tôi. Thoạt nhìn, cô chỉ là một cô bé bình thường, nét mặt không có cá tính, đóng khung bằng mái tóc kết bím ở sau gáy, còn lâu mới chấm ngang vai. Cô ăn mặc thật sạch sẽ, chân mang dép, không có vớ. Cô nhìn tôi chằm chằm, thẳng vào mặt: - Xin lỗi ông. - Không có chi. Rừng còn rộng lắm, em có thể kiếm chỗ khác chơi để tôi đọc. Tôi cố nói. | Alfred Hitchcock tuyển chọn Người Chẳng Đẹp Chút Nào Của Tôi Tôi đang ngồi đọc truyện loại sách bỏ túi dưới một vòm cây trong rừng. Một cô bé vạch lá nhìn tôi. Thoạt nhìn cô chỉ là một cô bé bình thường nét mặt không có cá tính đóng khung bằng mái tóc kết bím ở sau gáy còn lâu mới chấm ngang vai. Cô ăn mặc thật sạch sẽ chân mang dép không có vớ. Cô nhìn tôi chằm chằm thẳng vào mặt - Xin lỗi ông. - Không có chi. Rừng còn rộng lắm em có thể kiếm chỗ khác chơi để tôi đọc. Tôi cố nói thân mật. Tôi tiếp tục đọc nhưng chẳng chú ý được vào các hàng chữ vì cô vẫn nhìn xoáy vào tôi. Tôi cố thuyết phục lần nữa - Xin em để tôi yên phải ngoan chứ cô bé. Cô chẳng tỏ dấu hiệu nào là sẽ đi. Cô đang suy nghĩ theo ý cô chẳng theo gợi ý của tôi. Sau một lúc cô nói - Có một ông đang ức hiếp một thiếu nữ dưới gốc cây kia. Cô xoay qua và chỉ về hướng đó. Tôi cảm thấy nhột nhạt trong cổ và nói - Đó không phải là chuyện của tôi và cả của cô. Chạy về nhà đi cô bé soi mói tôi không thích làm quen với cô. Cô không nhúc nhích im lặng khoảng một phút hai mắt cá chân bắt chéo vào nhau. Sau cùng cô nói - Ông có thích người ta đâm cho ông một dao vào người không Tôi đứng bật dậy gập cuốn sách lại cái bộp - Cái gì Sao em không nói ngay từ đầu Ở đâu Dưới cây nào Cô lao nhanh như tên bắn và tôi theo sau. Chúng tôi xuống đồi khoảng sáu bảy mét thì cô gái đã biến mất vào giữa các lùm cây rậm. Tôi cố luồn lách theo hút cô nhưng khi tới gốc cây tôi đứng khựng lại yên lặng nhìn. Người thiếu nữ nằm đó trên đám lá vàng đầu gối lên một thân cây ngã ngang. Con dao chắc đâm thấu tim vì cô chỉ mới chết giống như những chiếc lá vàng chỉ có điều cô ấy mới rụng đây thôi. Luôn có cái gì gây sốc trong cái chết bất đắc kỳ tử. Cô ấy không quá hai mươi tuổi và khá xinh đẹp cái chuôi dao còn ló trên ngực. Thình lình tôi phát hoảng quẹo đầu sang một bên ói mửa giật mình nhớ lại cô bé đã làm tôi tới đây và bỏ đi mất. Cô ấy tan vào mây khói khi tôi dấn sâu vào tình cảnh nguy hiểm. Tôi chẳng còn kịp bệnh nữa cái cô bé .