Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Ông nội tôi có hai con trai là bác Quang và bố tôi. Bác Quang thì đã mất cách đây mấy chục năm rồi, chỉ còn bố tôi là con trai duy nhất. Ông bà sinh thưa, bố tôi lại là con út, ông có nhiều cháu ngoại mà đợi mãi vẫn chưa được bồng bế cháu nội nào. | Ông nội Mẹ bảo Được nghe ông mắng còn là vui đấy con ạ lỡ mai này muốn nghe cũng chẳng được đâu . Ông nội tôi có hai con trai là bác Quang và bố tôi. Bác Quang thì đã mất cách đây mấy chục năm rồi chỉ còn bố tôi là con trai duy nhất. Ông bà sinh thưa bố tôi lại là con út ông có nhiều cháu ngoại mà đợi mãi vẫn chưa được bồng bế cháu nội nào. Tôi sinh ra đời là niềm vui lớn không tả xiết của ông. Bà nội tôi ngày ấy vẫn còn mang trong mình nhiều tàn dư tư tưởng phong kiến có cháu gái bà cũng quan tâm bình thường nhưng với ông thì tôi giống như một viên ngọc vậy. Mẹ kể khi mẹ mang thai ông đã chuẩn bị tên tuổi cho tôi đầy đủ con gái thì đặt là Hiền con trai thì đặt là bác bác trong uyên bác đấy ạ . Vậy là tôi ra đời mang cái tên Hiền trong giấy khai sinh. Mẹ sinh tôi mùa đông thứ thời tiết lạnh giá chưa kể cho những ngày ẩm ướt. Ông nội chẳng ngạị ngần gì thường thay mẹ tôi giặt đồ cho cháu gái yêu. Mẹ bảo nhiều lúc đồ cháu chưa kịp khô ông ngồi bên bếp than hàng giờ để hong cho hết ẩm. Hơn một năm tôi bắt đầu tách mẹ theo ông cả ngày. Ban ngày ông bế tôi vào ghế ngồi sau xe đạp chở tôi đến đàm đạo với các cụ trong làng bàn chuyện cây cảnh thơ phú. Có lẽ vì thế mà cái máu nghệ sỹ của tôi cũng từ đó mà ra cái tính suy nghĩ già trước tuổi cũng từ đây mà có. Tối tối hai ông cháu đi hóng mát dọc con đường làng bóng ông đi trước bóng cháu theo sau suốt tuổi thơ tôi là như thế. Tối ông rửa chân rồi bế tôi đặt vào giường đi ngủ. Có những đêm bố mẹ nhớ con xin phép ông bế cháu về giường ngủ nửa đêm con bé tỉnh giấc thấy không phải giường mình lại lần mò tìm về phòng ông để ngủ. Nhiều đêm con bé vô thức dấm đài ướt hết cả giường ông sáng hôm sau ông lột chiếu đem giặt phải nói khéo là Hôm qua mưa dột vì sợ con bé khóc. Lên mẫu giáo ba mươi ngày thì hai mươi sáu ngày ông chở cháu đi học còn lại là ngày nghỉ. Cháu gái ông nũng nịu Ông phải bảo cô giáo là ở nhà cháu ngủ rồi nhé thế mà ông cũng bao che ngày nào ông cũng làm như lời cháu dặn để nó thỏa sức chơi trong khi các bạn .