Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Làng núi A Tuân bắt xe buýt từ thị trấn về khi kết thúc tuần học ở trường nội trú dành cho học sinh người dân tộc. Chuyến xe màu vàng cũ kĩ, chật chội như những bộ phim về những thành phố vùng Đông Á. Mặt trời lặn phía rặng núi tây đỏ như hòn lửa, không gian vô thanh vốn mặc định ở những buổi chiều làng cao nguyên. Dòng suối trôi ngang qua làng êm đềm, nước mát trong nhìn xuyên thấu được lớp sỏi đá dưới đáy Tuân nhúng bàn chân vào lòng nước, thấy như. | Bí mật ở Dak Wơk Làng núi A Tuân bắt xe buýt từ thị trấn về khi kết thúc tuần học ở trường nội trú dành cho học sinh người dân tộc. Chuyến xe màu vàng cũ kĩ chật chội như những bộ phim về những thành phố vùng Đông Á. Mặt trời lặn phía rặng núi tây đỏ như hòn lửa không gian vô thanh vốn mặc định ở những buổi chiều làng cao nguyên. Dòng suối trôi ngang qua làng êm đềm nước mát trong nhìn xuyên thấu được lớp sỏi đá dưới đáy. Tuân nhúng bàn chân vào lòng nước thấy như mùi quê hương bám trên da thịt. Một vỏ chai đang trôi đụng phải bắp chân Tuân. Tuân vớt vỏ chai bên trong một tờ giấy màu vàng được gấp cẩn thận. Tuân hồi hộp mở nút chai mảnh giấy ẩm mềm do ngâm mình trên thủy trình dài. Trong mảnh giấy được viết bằng tiếng Xê Đăng tiếng bản địa của Tuân nên không khó khăn mấy để hiểu chúng đồi cao su cà phê cây khoai mì người ăn bản đồ đường đi cuộc hội ngộ hạ nguồn suối thiêng tình bạn cùng núi mãi mãi. Tuân cầm mảnh giấy đọc liên tục và cố liên kết các ý lại với nhau nhưng nội dung vẫn là một ẩn số. Bàn tay Tuân chợt run nhẹ như có một điều kỳ bí tràn vào từng lỗ chân lông. Mặt trời đã chìm hẳn sau rặng núi Tuân trở về làng nơi bữa cơm chiều khoai ngô đang tỏa mùi trên bếp. Giấc mơ kỳ bí Từ lúc nhận mẩu giấy trong vỏ chai những sợi nơ-ron thần kinh của Tuân hoạt động mãnh liệt. Cảm giác như tờ giấy được gửi từ thượng nguồn đến cho chính Tuân. Tuân có giấc mơ lạ thường Tuân thấy mình lạc vào những hàng cà phê cao su trùng điệp xa tít tắp tận chân trời tìm bí mật về một con đường nằm dưới gốc khoai mì đặc biệt. Chợt một tiếng hát liêu trai cất lên. Khuôn mặt người hát giữa rừng mờ ảo hiện ra thì Tuân thức giấc. Hơi lạnh triền sâu sống lưng. Mùa này măng rừng đang mọc Tuân có thể tha hồ hái và ngắm những đóa hoa buông nở trắng rừng. Nhưng vì tấm giấy mà Tuân đành gạt nỗi nhớ rẫy sang một bên quyết tâm giải cho được những lời bí ẩn trong mảnh giấy. Trên lối dốc dẫn xuống suối mùi hương từ những chiếc lá tỏa ngát từng thớ đất dưới chân bỗng mềm như vải lụa. Bầu trời bỗng .