Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Anh nhìn kỹ bức tranh mới: bên bình hoa cúc lẻ loi, mờ ảo, mái tóc dài mới cắt, dưới ánh nắng hạ từ ngoài sân bay, xuyên qua cửa kính của phòng đợi, trở nên đen nhánh, lóng lánh và mời mọc. Bùi Đại Nghĩa Có hai con sông hiền, hòa chung nhịp sóng cạnh trung tâm thành phố L. ở phía nam nước Pháp. Một thành phố vừa đủ lớn cho sự phát triển cần thiết, nhưng cuộc sống lại không quá xô bồ để có thể đè ếm sức sáng tạo nên thơ, hay cái vẻ nhiều. | Mái tóc Anh nhìn kỹ bức tranh mới bên bình hoa cúc lẻ loi mờ ảo mái tóc dài mới cắt dưới ánh nắng hạ từ ngoài sân bay xuyên qua cửa kính của phòng đợi trở nên đen nhánh lóng lánh và mời mọc. Bùi Đại Nghĩa - Có hai con sông hiền hòa chung nhịp sóng cạnh trung tâm thành phố L. ở phía nam nước Pháp. Một thành phố vừa đủ lớn cho sự phát triển cần thiết nhưng cuộc sống lại không quá xô bồ để có thể đè ếm sức sáng tạo nên thơ hay cái vẻ nhiều sắc nhiều dạng của con người. Trên dải đất rộng thênh thang của thung lũng một dãy dồi nghiêng bóng bên phía tây của thị trấn che chở và ngăn cản mưa to gió lớn lồng lộng phiêu dạt theo chiều tây - đông từ Đại Tây Dương thổi sang. Trong số người Việt sinh sống trong thành phố L. cứ mỗi dịp xuân về người ta lại để ý tới một người đàn ông gần đứng tuổi mảnh khảnh trong những bộ đồ tao nhã thường hay lên góp vui một bài hát một bài thơ man mác tình quê Việt xa xôi. Anh ta tên Văn giọng nói trong và từ tốn. Có lẽ khó tìm được người ngâm thơ hay hát nhạc dân tộc làm người nghe rung động hơn anh. Cách diễn đạt cùa anh gần như đạt được đỉnh cao của núi tiếng ngâm róc rách trong trẻo như suối chảy giọng ca dạt dào chan hoà như biển cả. Lời và nhạc được chọn thật đậm tình quê hương nắng đầy sương mỏng gió hiu hiu hay rừng xào xạc. Có lẽ đi xa mới thấy thấm tình quê hương có vắng mới nghe rung động từng nhịp thở của đất nước. Cuộc mở rộng cửa với nước ngoài đã khuyến khích những trao đổi văn hóa và nghệ thuật giữa quê hương anh và thành phố L. Vào cuối mùa xuân năm ấy lòng trời xanh lợt trên thành phố chỉ có một vài gợn mây trắng bay êm ả. Lúc ấy là lúc cộng đồng người Việt tại thành phố tổ chức một tuần lễ triển lãm văn hóa với sự hợp tác của nhóm nghệ sĩ xuất sắc từ trong nước sang. Trong sức sống tưng bừng của tuần lễ ấy có cô họa sĩ trẻ tên Trang nổi tiếng trong nước trưng bày những tác phẩm của cô ở một phòng triển lãm rộng thanh nhã ở quận 6 của thành phố. Lúc gặp Trang người ta để ý ngay đến mái tóc thật dài mộng mơ và mượt mà của cô.