Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Bằng ngồi một mình trong căn phòng nhỏ, quạnh vắng , tựa lưng vào bức tường bên cửa sổ, không đoái hoài đến ngõ phố nhạt nhoà. Khói thuốc toả ra một vùng mịt mù. Gạt tàn để trên bàn đã đầy những đầu mẩu. Bỗng sực nhớ ra điều gì, anh đi về chiếc tủ, lục lọi đống đĩa hát - món tài sản quý giá nhất đã được tích cóp | Lại mưa. Bằng ngồi một mình trong căn phòng nhỏ quạnh vắng tựa lưng vào bức tường bên cửa sổ không đoái hoài đến ngõ phố nhạt nhoà. Khói thuốc toả ra một vùng mịt mù. Gạt tàn để trên bàn đã đầy những đầu mẩu. Bỗng sực nhớ ra điều gì anh đi về chiếc tủ lục lọi đống đĩa hát - món tài sản quý giá nhất đã được tích cóp gìn giữ qua bao đảo lộn của cuộc sống và hơi ẩm ướt của không khí. Bằng tìm ra chiếc đĩa in bản nhạc và bài hát của Sube do các dàn nhạc và các ca sĩ nổi tiếng trình bày theo nhiều phong cách đặt trên chiếc máy quay đĩa cà tàng. Giai điệu quen thuộc đầy xao xuyến lan toả khắp căn phòng đọng lại trong từng lớp không khí bấy lâu vẫn ngưng tụ bởi nỗi buồn và khói thuốc. Nghe như hơi thở như tiếng vọng và nhịp điệu con tim. Xưa kia Ly rất yêu bản nhạc này. Mỗi lần chia tay bao giờ cô cũng ghé sát vành tai xinh xắn vào môi Bằng để nghe anh huýt sáo khúc nhạc chiều. Nếu không được nghe thì nhất định cô chưa chịu về. Bây giờ Ly đã ra đi chắc sẽ ném những câu thơ vào bóng tối. Những điệu luân vũ tưng bừng át đi tiếng huýt sáo thì thầm. Không còn hy vọng Ly sẽ trở về khi cô đã bắt nhịp vào cơn lốc say mê của từng vòng quay tít. Quờ tay cầm chén nước nhấp một ngụm lạnh tanh. Quái lạ vừa rót đã nguội rồi. Bằng đẩy cửa kính hắt chén nước ra ngoài đường. Chợt nhìn thấy hai người một nam và một nữ đứng trú mưa nép vào nhau. Khi nhận ra điều ấy Bằng cũng không kịp giữ dòng nước lại. Cả hai cùng quay ngoắt nhìn Bằng. - Xin lỗi anh chị tôi không kịp nhìn. Xin lỗi. Bằng nói. Anh thoáng sững sờ khi bắt gặp một gương mặt một thiếu nữ thanh tân không hẳn là xinh đẹp nhưng toát lên vẻ khiêm nhường và tận tụy đến nao lòng. Dáng điệu còn non nớt khờ dại cô ngước nhìn Bằng hai tròng mắt xanh rượi hết sức trong trẻo và cất giọng trong vắt như mắt cô. - Ô không có gì đâu không sao cả. Anh có bản nhạc của Sube hay quá - Vâng vậy thì mời anh chị vào đây trú mưa. Để tôi ra mở cửa có nhạc và nước chè. Xin mời. Lúc bấy giờ người đàn ông từng trải và đẹp trai mới nhếch mép cười sau một