Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
- Nè bạn kia! Tiếng con bé học lớp 11 cong cớn gọi tôi. Tôi quay 180 độ sang nhìn vào khuôn mặt trái xoan của con bé. Con bé cười nhạt nhìn tôi nói: - Hình như bạn “thích” tôi thiệt đúng không? Trả lời thật cho tôi biết à nha! Tôi tưng hửng, người như rụng rời. Tôi cười xòa nhìn con bé | Tình cảm gà bông thôi mà - Nè bạn kia Tiếng con bé học lớp 11 cong cớn gọi tôi. Tôi quay 180 độ sang nhìn vào khuôn mặt trái xoan của con bé. Con bé cười nhạt nhìn tôi nói - Hình như bạn thích tôi thiệt đúng không Trả lời thật cho tôi biết à nha Tôi tưng hửng người như rụng rời. Tôi cười xòa nhìn con bé nhỏ hơn tôi 1 tuổi nói lấp ba lấp bấp - Ơ. ơ. ai nói tôi thích bạn hồi nào Đừng có mà điêu mà sao bạn hỏi tôi như vậy Có ý đồ gì với tôi đúng không - Tôi đưa cái nhìn đầy vẻ nghi ngờ về phía con bé. Con bé cũng luống cuống trả lời tôi - Ờ. ờ. thì tui thấy mấy người cứ tò tò theo tui hoài Mấy thằng bạn lớp tui cứ chọc tui là có bạn trai đi cùng hoài à đừng có mà theo tui nữa à nghen Tui hổng có thích vậy đâu à nha Nói xong con bé ngượng nghịu quay mặt đi chạy thật nhanh về cuối hành lang cầu thang bước gấp gáp vài ba bậc thang tưởng là sẽ té nhưng mà cũng ngồi gọn vào chỗ ngồi trong lớp học. Tôi như một kẻ ngớ ngẩn thừ người ra tự ngẫm - Vụ gì vậy trời Mà quả thực tôi như có nhân duyên gì với con bé này hay sao đó. Tôi cũng ngồi trúng ngay chỗ ngồi của con bé đó vào buổi sáng vì lịch học của tôi chỉ xếp vào buổi sáng còn con bé lớp 11 học buổi chiều. Hễ mà lỡ vào thư viện đọc báo truyện những giờ học trái buổi chiều thì thấy con bé cứ vào cửa thư viện chung với tôi. Ngộ nghĩnh thật thế mà bọn con trai lớp 11 lớp con bé lại gán ghép con bé bốn mắt ấy với tôi có bực không kia chứ. Dường như là con bé ấy có chút gì đó rất xinh phải nói là con bé khá đặc biệt với mái tóc dài bới cao bởi cái buộc tóc hình chuột Mickey cái miệng cười khá tươi cùng đôi mắt bồ câu giấu sau hai mảnh ve chai cặp kính cận đầy chút thiện cảm. Tôi bang hoàng chợt nhận ra rằng - Ủa mình thích con bé ấy thiệt hả ta Cái ý nghĩ điên rồ nhất của tôi khỏi phải nói cái chuyện mà tôi làm thật sự ngu xuẩn. Tôi bỏ gói snack vào hộc bàn vào mỗi tiết học buổi sáng cố ý để buổi chiều con bé vào phát hiện như một món quà nho nhỏ dành tặng cho con bé. Không biết nhỏ có nhận được không tôi nhờ một vài thằng bạn