Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Ba mẹ Dạ Thảo chia tay nhau sau mấy lần lục đục, gấu ó nhau. Ngày đó nó mới mười tuổi. Mẹ nó lấy Việt kiều, còn nó ở với ba. Mà trước giờ nó cũng chỉ gần ba. Ba luôn quan tâm tới tất cả những niềm vui, nỗi buồn của nó. Trong nhà chỉ còn lại hai cha con, nên chi ba Dạ Thảo chiều nó lắm. Ba luôn làm tất cả những gì có thể cho nó, để nó không thua kém bạn bè. Năm học 12 ba mua cho nó chiếc Chaly để đi học. Nó cũng. | ỉ í í í í í í í ỉ í í í íí íí íí íí m Dì ghẻ í í í í í í í í ỉ í í í í ỉ ỉ í í ỉ ỉ Ba mẹ Dạ Thảo chia tay nhau sau mấy lần lục đục gấu ó nhau. Ngày đó nó mới mười tuổi. Mẹ nó lấy Việt kiều còn nó ở với ba. Mà trước giờ nó cũng chỉ gần ba. Ba luôn quan tâm tới tất cả những niềm vui nỗi buồn của nó. Trong nhà chỉ còn lại hai cha con nên chi ba Dạ Thảo chiều nó lắm. Ba luôn làm tất cả những gì có thể cho nó để nó không thua kém bạn bè. Năm học 12 ba mua cho nó chiếc Chaly để đi học. Nó cũng không đòi hỏi gì hơn. Nó thương ba nhiều rất nhiều. Có một điều ba Dạ Thảo không thể là một người mẹ. Nhưng mà nó không quan tâm đến điều đó nó không cần. Nó chỉ cần ba và cần một mình ba thôi. Có một lần khi nó đi học thêm về có một tên con trai cứ lẽo đẽo theo sau. Dạ Thảo về kể cho ba nghe. Ông cười và nói - Con gái lớn có người để ý là chuyện bình thường. Nhưng con phải lo học lúc này không nên nghĩ đến chuyện đó chừng đậu đại học rồi hẳng hay. Sau Tết năm 12 việc học cứ xoắn lấy nó. Sáng đi học ở trường chiều đi học phụ đạo chuẩn bị cho ba kỳ thi sắp tới học kỳ II tốt nghiệp và đại học. Nó phải làm cả công việc ở nhà đi chợ và nấu ăn. nữa. Sáng Dạ Thảo phải dậy thiệt sớm để dọn dẹp nhà cửa chuẩn bị đồ ăn sáng cho hai cha con rồi sau đó ba đi làm nó đi học. Ba nhiều lần muốn giúp nó nhưng vì công việc ở công ty quá bề bộn về nhà nhiều lúc chỉ phụ nó bê được nôi cơm đặt lên bàn. Và rôi một buổi chiều đi học thêm về vừa dắt xe vô nhà Dạ Thảo nghe tiếng ba nó đang nói chuyện với một giọng đàn bà trong phòng khách. Nó bước tới cửa đứng yên nghe. Lúc này là giọng của ba nó - Anh rất thương nó nhưng chẳng thể làm gì nhiều để giúp nó. Công việc thì nhiều mà nó sắp thi cử tới nơi. Vả lại. nó cũng cần tình cảm của người mẹ nữa Nghiêm ạ Rôi giọng người đàn bà trầm trầm - Còn phải hỏi ý kiến Dạ Thảo nữa chứ anh Thì ra họ đang nói về nó. Họ đang thương hại nó. Nó sợ hãi lúng túng đứng như trời trông. Rôi nó quay lại chạy về phòng nhưng hấp tấp thế nào cánh cửa phòng khách đánh sập một .