Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Ngày hôm ấy, thầy Cử Sinh chán nản việc đời. Mài thoi mực đen, cắn đầu bút thỏ, thầy viết. Thầy viết cổ thi, kim phú, ngón tài hoa bay nhẩy lối Lan đình. Viết xong, thầy đọc, đọc rồi thầy xé, xé rồi thầy đốt. Thú làm thơ khôn tiêu tán nỗi lòng tức bực, thầy Cử xách nón đi chơi; không khí chiều thu êm dịu, thầy ngắm cảnh trời xanh trăng bạc, dường như nhè nhẹ cơn sầu. Bóng cây chiếu thẳng giữa đường, trông tựa mấy giọt mực đen, rải rắc trên tờ giấy trắng. Say. | vietmessenger.com TCHYA Đái Đức Tuấn Thầy Cử Ngày hôm ấy thầy Cử Sinh chán nản việc đời. Mài thoi mực đen cắn đầu bút thỏ thầy viết. Thầy viết cổ thi kim phú ngón tài hoa bay nhẩy lối Lan đình. Viết xong thầy đọc đọc rồi thầy xé xé rồi thầy đốt. Thú làm thơ khôn tiêu tán nỗi lòng tức bực thầy Cử xách nón đi chơi không khí chiều thu êm dịu thầy ngắm cảnh trời xanh trăng bạc dường như nhè nhẹ cơn sầu. Bóng cây chiếu thẳng giữa đường trông tựa mấy giọt mực đen rải rắc trên tờ giấy trắng. Say cảnh tiêu điều tịch mịch thầy Sinh nghĩ ngợi bâng khuâng bụi tre cằn lẩn mầu chiếc áo lương thâm khiến hình ảnh thầy trộn lộn với hình ảnh chung của Tạo vật. Bồi hồi thất vọng thầy Cử nhớ lại cuộc đời dĩ vãng một nỗi buồn vô hạn tự nhiên chan chứa trong lòng. Khoa Mão hồi trước cũng như mọi nhà hàn sĩ thầy Sinh lều tráp đi thi. May nhờ phúc ấm tổ tiên thầy được dự tên chót bảng. Không đến nỗi thẹn với hai mươi năm đèn sách thầy Sinh lấy thế làm mừng. Trên bước vu quy thầy những mong chen lọt vào lầu hoa gác thắm thanh vân nhẹ bước công hầu. Có ngờ đâu thời thế lại đảo điên mà mệnh đồ nhiều nỗi khó Nghĩ đến cảnh Lý Quảng nan phong Phùng Đường dị lão thầy đâm ra chán hẳn cuộc đời. Thôi thì Quân tử an bần thầy cũng chả thèm bôn tẩu nhất tâm nằm dạt xó nhà ngâm thơ uống rượu dẫu bị cảnh bần hàn thanh bạch thầy không màng kiếm miếng đỉnh chung Vì thế quan huyện Thanh Hồ nghe nói thầy người chí khí thân hành đến đón tận nhà. Võng lọng linh đình thầy Cử về nha dạy học có nhẽ số phong lưu nhàn hạ ngày nay đã theo thời vận cứu thầy khỏi bước nghèo nàn. Một quãng thời khắc cỏn con thầy Sinh đã nghiễm nhiên ra mặt con nhà mô phạm Rồi thơ chặt túi rượu lưng bầu mặc sức nhà nho lỡ vận rung đùi mà ta thán nhân tình thế thái hoặc ngậm ngùi cảm khái ngâm nga những khúc tiêu tao Trông bóng trăng thu đã nhiều phen thầy Cử lên giọng đắng cay chua chát nghe ai oán như tiếng trùng than dưới cỏ lâm ly như hạt móc đập cành tiêu khiến tàn canh sực tỉnh giấc cô miên bà lớn huyện những xúc cảm sụt sùi bên