Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Quá khứ vẫn tồn tại, nhưng nó không làm hiện tại đau lòng. Thiên nhiên, cùng nụ cười thân thiện của người dân bản địa luôn giữ cho Kanchanaburi những cảm xúc tĩnh lặng, sảng khoái và tình yêu cuộc sống này. Thời gian gần như đứng lặng ở sân ga tại Kanchanaburi, một tỉnh biên giới của Thái Lan, giáp với Myanmar. Quầy bán vé như thể được dựng lên trong một cuốn phim cũ mèm. Con tàu sẽ đến ga vào lúc 10h34 theo lịch. 10h34. Không có âm thanh nào báo hiệu có một chuyến tàu sắp đến | Kanchanaburi mảnh đất không biết buôn Quá khứ vẫn tồn tại nhưng nó không làm hiện tại đau lòng. Thiên nhiên cùng nụ cười thân thiện của người dân bản địa luôn giữ cho Kanchanaburi những cảm xúc tĩnh lặng sảng khoái và tình yêu cuộc sống này. Thời gian gần như đứng lặng ở sân ga tại Kanchanaburi một tỉnh biên giới của Thái Lan giáp với Myanmar. Quầy bán vé như thể được dựng lên trong một cuốn phim cũ mèm. Con tàu sẽ đến ga vào lúc 10h34 theo lịch. 10h34. Không có âm thanh nào báo hiệu có một chuyến tàu sắp đến. Nhưng kỳ lạ là tất cả con người đang đứng ngồi chờ đợi kia chẳng thấy ai sốt ruột thậm chí một cái liếc nhìn đồng hồ cũng không. Hành khách lao lên tàu tìm chỗ ngồi trên những hàng ghế gỗ - dấu ấn đánh thức ký ức về những chuyến tàu quá khứ mà thế hệ trẻ bây giờ có lẽ chỉ có thể thấy trong các bộ phim chiến tranh xưa. Tàu chuyển bánh người soát vé nở nụ cười thân thiện đến từng hành khách kiểm tra vé dập một cái lỗ rồi lại tươi cười đi. Chiếc vé được đưa về vị trí cũ trong những túi áo sơ mi với một sự trân trọng như thể người ta cất giữ chiếc áo phông mua ở Bangkok hay chiếc đĩa in hình chụp mình cưỡi voi. Bởi đó là tấm vé đánh dấu thời gian mình đi tàu trên tuyến đường sắt tử thần Railway of Death và băng qua cây cầu bắc qua sông Kwai. 16.000 tù binh của phát xít Nhật đã hy sinh khi tuyến đường sắt này được xây dựng trong suốt chiến tranh thế giới thứ 2 cùng với 100 000 lao động nô lệ từ Ấn Độ Trung Quốc Indonesia Malaysia Singapore Myanmar và Thái Lan. Và mỗi cây số của tuyến đường sắt này đồng nghĩa với sinh mạng của 38 con người. Ngày nay con đường tử thần đã trở thành con đường du lịch. Những người bán quà rong len qua các hàng ghế ngồi cứng trên tay là những đặc sản Thái. Hoa quả ăn liền và nhiều thứ khác chỉ có giá vài Baht. Du khách vừa ăn quà vừa bàn tán về những cái giá để hành lý cũ kỹ về hàng ghế gỗ về cái đèn trần cổ kính trên con tàu cổ kính này. Chuyến du hành đưa chúng tôi tới cây cầu nổi tiếng bắc qua sông Kwai. Tôi đã thấy nó trong bộ phim