Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tôi không thể tha thứ được ! Thành nói với một âm vực nhỏ gọn nhưng lạnh và sắc, cộng với nét mặt gần như đóng băng làm Huyền như va phải một bức tường rắn khiến cô phải thụt lui hai bước Cô ngó trân trân vào gương mặt người đàn ông đã có cùng cô hơn mười năm chung sống , hơi thở cô ứ nghẹn trọng cổ họng | Giấc Mơ Đôi Đời 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - 0 - ỏ. 8 8 y 8 - 8 ậf 8 fe- 8 fe F T 8 - 8 - F T 8 - 8 - T T 8 - 8 - F T B - 8 - F T 8 - 8 - F T 8 - 8 - F T 8 - 8 - F T 8 - 8 - F T 8 - 8 - F T 8 - 8 - F T B fe- 8 fe- T T B - 8 - F T 8 - 8 - F T 8 - 8 - F T 8 8 if T 8 - 8 - F 8 fe- 8 fe- F T B - 8 - F T B - 8 - F T B fe- 8 fe- F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T 8 8 if T B - 8 - 1 _. . r 7 Giấc Mơ Đôi Đời 8 J 8 5fc F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B fe- 8 fe- F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T 8 8 if T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T y T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - T T B - 8 - F T B - 8 - F T B fe- 8 fe- F T B - 8 - F T B - 8 - F T B - 8 - F T 8 fc 8 fe y 8 fc 8 fe 1 8 fc 8 fe y 8 fc 8 fe y 8 fc 8 fe y 8 fc 8 fe 1________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________ 8 . 8 fc. 8 8 8 8 - 8 8 8 . 8 8 8 8 8 8 8 8 8 8 8 8 8 8 8 4ft- 8 4ft- 8 4ft- S Tôi không thê tha thứ được Thành nói với một âm vực nhỏ gọn nhưng lạnh và sắc cộng với nét mặt gần như đóng băng làm Huyền như va phải một bức tường rắn khiến cô phải thụt lui hai bước. Cô ngó trân trân vào gương mặt người đàn ông đã có cùng cô hơn mười năm chung sống hơi thở cô ứ nghẹn trọng cổ họng tay chân không kềm nổi một độ rung cho dù nó đã được cố gắng hết mức. Bỗng có tiếng một đứa trẻ từ ngòai cổng chạy vào liến thoắng _ Ba ơi . .ba ơi chú Tân cho con bong bóng nè ba ơi Huyền quay ngoắt và sụp xuống đê đón lấy đà chạy của đứa con gái chỉ nhanh hơn một giây Thành đứng ngáng trước mặt Huyền dang tay ôm bổng đứa bé và cũng vẫn gịong nói sắc gọn nhỏ nhưng sức nặng của nó đủ đè bẹp niềm khao khát trong lòng người đàn bà _ Cô đi đi từ nay nó là một đứa trẻ mồ côi. Rồi không một