Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Chiếc xe hơi đưa tôi về được đến đầu làng, con đường đất từ ga Bình lục về cổng làng tôi nay đã được bồi cao hơn và rộng rãi hơn. May là tôi về vào mùa khô tạnh, nếu không, tôi phải lội bộ chứ xe không thể nào đi được. Vậy mà đã đúng 45 năm, kể từ ngày tôi theo cha mẹ rời làng vào Nam. | ệiỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆệíỆệíỆệíỆệíệi Một Lần Về ỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆ Chiếc xe hơi đưa tôi về được đến đầu làng con đường đất từ ga Bình lục về cổng làng tôi nay đã được bồi cao hơn và rộng rãi hơn. May là tôi về vào mùa khô tạnh nếu không tôi phải lội bộ chứ xe không thể nào đi được. Vậy mà đã đúng 45 năm kể từ ngày tôi theo cha mẹ rời làng vào Nam. Ngày gia đình tôi ra đi ông nội tôi đã muốn giữ tôi lại vì ông tin rằng khỏang vài năm gia đình tôi lại trở về làng xưa đại gia đình tôi lại xum họp. Nhưng mẹ tôi đã nhất quyết mang tôi đi. Như tất cả những làng mạc miền Bắc làng tôi cũng có lũy tre xanh và đặc biệt có hào nước chảy quanh hào nước đầy lục bình lẫn với súng mà tôi thỉnh thỏang ra câu trước đây. Những ngày hè đẹp nắng sắc bông súng trắng hồng chen lẫn với những cánh hoa lục bình mảnh dẻ phớt màu tim tím làm cho mặt hào trở thành một vuờn hoa đơn sơ nhưng tuyệt đẹp. Tôi được nghe kể lại làng tôi là một làng Công giáo tòan tòng do đó đã được các linh mục người Pháp lúc trước và Việt Nam sau này xây dựng để trở thành trung tâm sinh họat tôn giáo của cả vùng. Tôi không biết thêm chuyện về làng tôi từ sau ngày đất nước chia đôi. Do có thông báo trước chú tôi đã ra tận đầu làng đón tôi. Tuy vai chú nhưng chú tôi chỉ hơn tôi một vài tuổi gì đó vì thuở nhỏ chúng tôi học chung lớp ở trường làng. Tôi nhận ra chú tôi ngay trong một đám đông có vài người lớn vì chú tôi không khác cha tôi chút nào. Ông nội tôi có năm người con cha tôi có một người chị hai người em gái kế tiếp và chú tôi là út. Cha tôi và chú tôi có tuổi cách biệt khá lớn thêm vào đó cha tôi ít khi về nhà nên tình anh em không được đậm đà. Tuy nhiên tôi và chú tôi hầu như chung sống và lớn lên với nhau nên lại coi nhau như anh em ruột. Hồi tôi còn nhỏ hễ làm cái gì cho tôi bao giờ ông nội tôi cũng làm hai cái và nếu có gì cho chú tôi ông bà nội tôi cũng phải để cho tôi một phần y hệt. Tôi được nghe kể lại là khi chú tôi đến tuổi đi học tôi cũng đòi đi theo nhưng không được vào lớp và vì thế ông nội tôi .