Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Ông bà cha mẹ tôi đều là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi ra đi cũng từ làng. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày, ánh điện ban đêm đều như nhau cả. Tôi không hoà nhập được với cuộc sống thị thành. | Khúc Hát Đồng Quê Sưu Tầm Khúc Hát Đồng Quê Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http motsach.info Date 23-October-2012 --xxxuuu-- Ông bà cha mẹ tôi đều là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi ra đi cũng từ làng. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày ánh điện ban đêm đều như nhau cả. Tôi không hoà nhập được với cuộc sống thị thành. Muốn học theo một cái gì đó lại thấy mình như thằng bé hớn hở đuổi theo bao điều phù du không có thật. Chỉ một vẩng trăng mười bốn cũng làm tôi thèm đế n quay quắt cả người. Một đêm đứng gác cổng doanh trại tôi hỏi thằng bạn. Mày biếd bây giờ tao thích cái gì nhất . Một con gà quay và mấy cốc Tiger . Sai bét. Được chạy dưới trăng ngửa mặt nhìn trời hít căng lồng ngực . Nó cười và cho tôi là vẽ chuyện .Bây giờ thì tôi đã về với làng. Làng tôi như nửa vành trăng nằm trong khúc vòng cung của con đê ngăn nước lũ. Ngước mặt lên là nhìn thấy núi núi cao vời vợi. Cúi xuống thấp hơn là gặp được sông sông trôi lờ lững. Quay phải quay trái đồng ruộng trải dài. Mưa. Mưa vũ vã. Mưa trắng trời. Làng ngập nước trong ánh chớp loà và tiếng sấm sét rền vang. Ngoài đồng nước trắng mênh mông. Tiế g ế ch nhái ễnh ương kêu ộp oạp. Và côn trùng eo ỉ. Đồng quê như tấu lên một bản nhạc buồn buồn. Ngày đầu tiên tôi trở về làng là như vậy. Bà nội cứ thở ngắn thở dài cẩm rẩm. Bà nói với mọi người mà như nói một mình vậy. Giời với chả đất. Lúa má ngập sạch mất. Của ăn đến miệng rồi ông giời cũng không tha . Rồi bà lọ mọ ngồi giã trầu bằng chiếc cối đồng bé tý. Mùi trầu cay cay quyện vôi thấy nồng nồng ấm ấm sực cả gian nhà. Bỏ miếng trầu giã nát tươm vào mồm bà lại bảo Ngày xưa thế này cầm chắc mất mùa . Mẹ tôi cười giả lả Bà lại ngày xưa rồi. Con cháu nghe mãi . Mà đúng thật bà kể lể thôi là kể lể. Nào đời bà cực lắm. Đi làm dâu từ năm 13 tuổi. Lỡ đánh cái rắm mà xấu hổ bỏ về nhà mấy năm giời. Ai xuống gọi cũng trốn biệt. Đến khi mẹ chồng xuống nịnh nọt mãi mới chịu về nhà chồng. Mới đầu vợ chồng mấy tháng không