Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Một truyện thuộc loại trữ tình nhất của Tạ Duy Anh trong mảng đề tài "luyến ái". Ở đây, nỗi thống khổ ghê gớm tưởng chừng quật ngã ông lão mất người bạn đời được diễn đạt trong sáng, và cái kết cục bất ngờ đã vực dậy, xoá đi những dư âm ảo não. °°° Đã là ngày thứ năm lão Đình ngồi bên cạnh vợ. Vợ lão đang vật lộn với những ngày sống cuối cùng. Thỉnh thoảng bà mới có vài phút ra khỏi cơn hôn mê. Bà cựa quậy như người bị mỏi. Lão chỉ chờ. | vietmessenger.com Tạ Duy Anh Phía Sau Chân Trời Một truyện thuộc loại trữ tình nhất của Tạ Duy Anh trong mảng đề tài luyến ái . Ở đây nỗi thống khổ ghê gớm tưởng chừng quật ngã ông lão mất người bạn đời được diễn đạt trong sáng và cái kết cục bất ngờ đã vực dậy xoá đi những dư âm ảo não. Đã là ngày thứ năm lão Đình ngồi bên cạnh vợ. Vợ lão đang vật lộn với những ngày sống cuối cùng. Thỉnh thoảng bà mới có vài phút ra khỏi cơn hôn mê. Bà cựa quậy như người bị mỏi. Lão chỉ chờ khi ấy để giúp vợ thay đổi thế nằm. Mỗi lần như vậy lão Đình lại thì thầm Bà dậy thôi chứ sao cứ ngủ mãi thế. Bà định bỏ tôi lại một mình ư . Có lẽ vợ lão không còn nghe được những lời của lão nữa. Hoặc bà nghe và hiểu nhưng không sao đáp lại được. Bởi chỉ sau vài phút bà lại chìm vào cơn hôn mê. Lão tiếp tục áp cằm vào gối đăm đăm nhìn người hấp hối. Mặt bà bắt đầu phù nề hơi thở dồn dập từng chặp. Lão biết rằng vợ lão không còn mấy thời gian nữa. Lão chỉ sợ vào đúng giây phút vợ trút hơi thở cuối cùng vì lý do nào đó mà không có lão bên cạnh. Lão sẽ không thể tha thứ cho mình nếu việc đó xảy ra. Vì thế lão không thể rời bà nửa bước. Mặc dù thức trắng đã năm đêm lão không thấy mệt mỏi mà lão cô đơn. Không chỉ vì sắp tới lão còn lại một mình mà vì thấy thấm thía tận gan ruột nỗi buồn chung cho kiếp nhân sinh. Cuối cùng thì thời gian cũng xoá đi tất tật. Rốt cuộc thì cái ý nghĩa đích thực của việc ra đời một con người là gì Vì ngay như cuộc đời lão chẳng hạn ngày nối ngày trôi qua là vô vàn tai ương hoạn nạn. Lão ra đời trong cái ổ chó. May mà lũ kiến chưa kịp tha đi. May mà đêm tối rắn rết chuột bọ chưa đánh hơi thấy. Chỉ có trời biết vì sao sự sống vẫn dai dẳng bám để cuối cùng còn là lão Đình bây giờ. Những kỷ niệm về người vợ sắp mất của lão ùa về bắt đầu từ sự đưa đẩy của số phận. Lần ấy sau khi viên quan ba Pháp bỏ mạng trên đường từ Hà Đông về Xuân Mai lính Pháp nống ra các vùng phụ cận lùng bắt du kích. Đẩy đám dân chạy loạn tìm đến nơi nương náu là gò anh chăn vịt. Trong số những người