Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Bôn vừa đạp xe vừa hát nghêu nghao trên con đường đất đỏ vắng người. Hắn chỉ dám hát lớn khi biết rằng không có ai nghe giọng hát của mình, vì hơn ai hết hắn biết là mình hát dở! Bây giờ hắn trở nên yêu đời, vì đây là lần đầu tiên hắn được về thành phố, chẳng những thế, còn được sống ở đấy như người thành phố thật sự, vì từ nhỏ đến lớn hắn chỉ sống ở nhà quê, đúng hơn và tệ hơn thế, hắn sống quanh quẩn ở trong rừng. Những ngày đầu. | vietmessenger.com Cao Xuân Lý Những Bông Hoa Mướp Bôn vừa đạp xe vừa hát nghêu nghao trên con đường đất đỏ vắng người. Hắn chỉ dám hát lớn khi biết rằng không có ai nghe giọng hát của mình vì hơn ai hết hắn biết là mình hát dở Bây giờ hắn trở nên yêu đời vì đây là lần đầu tiên hắn được về thành phố chẳng những thế còn được sống ở đấy như người thành phố thật sự vì từ nhỏ đến lớn hắn chỉ sống ở nhà quê đúng hơn và tệ hơn thế hắn sống quanh quẩn ở trong rừng. Những ngày đầu mới về thành phố hắn không tài nào ngủ được. Cảnh lạ người lạ và cả hai đều đẹp và hấp dẫn một cách lạ lùng. Hắn còn được ăn và được uống những thứ mà trước đây hắn chỉ nghe nói và có cảm tưởng như là chuyện không có thật. Cuộc đời có những thay đổi không ngờ mà lần thay đổi này lại lớn lao quá đến nỗi nhiều khi làm hắn lúng túng chẳng biết xoay xở thế nào. Khi học tập chính trị hắn cứ nghe nói là phải phát huy sáng kiến dám nghĩ dám làm. Nhưng khi bắt tay vào việc hắn mới thấy khó. Hắn không tin là mình có sáng kiến nên điều gì hắn nghĩ ra hắn cũng nghi ngờ không biết đúng hay sai. Cũng may những ý nghĩ nảy ra trong đầu hắn khi đem ra thực hiện thì chẳng thấy ai phàn nàn gì cấp chỉ huy của hắn cũng không phê phán là sai nên hắn tin là mình có thể làm được. Con đường đất đỏ càng vào phía trong càng hẹp cỏ mọc lan gần đến mặt đường lại gồ ghề khó đi nên hắn không thể hát được nữa mà cắm cúi đạp xe. Gần đây hắn quen được một gia đình có hai mẹ con từ thành phố dọn về khu vực này nên những lúc rảnh rỗi hắn lại đạp xe từ Xuân Lộc về thăm. Cô con gái tên Vân nội cái tên nghe cũng đủ thấy đẹp làm hắn mê mệt. Chỉ hơi buồn là hình như Vân giỏi hơn hắn nhiều. Nàng rành rẽ mọi thứ mọi chuyện nhất là những chuyện ở thành phố vì nàng từ nơi ấy về sống ở đây mà Lúc đầu Bôn tưởng Vân chỉ ở quanh quẩn khu vực này hắn đem chuyện thành phố kể cho nàng nghe thì chỉ thấy Vân cười mà không nói gì. Sau này hắn mới biết là những chuyện ấy Vân rành rẽ hơn hắn nhiều. Kể từ đấy hắn đâm cụt hứng không dám kể chuyện thành .