Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Chiếc xe cấp cứu dừng lại trc cổng bệnh viện . . . _Mọi người tránh raaaaaaaaa.Tiếng hét to của bác sĩ Tiếng khóc nức nở của nóHắn có chuyện rồi , giờ đây nó đang phải chứng kiến cái khoảnh khắc sắp mất người mà nó yêu thương nhất | Khoảng Trời Màu Xanh Chiếc xe cấp cứu dừng lại trc cổng bệnh viện . . . _Mọi người tránh raaaaaaaaa.Tiếng hét to của bác sĩ Tiếng khóc nức nở của nó.Hắn có chuyện rồi giờ đây nó đang phải chứng kiến cái khoảnh khắc sắp mất người mà nó yêu thương nhất. _ĐỪNG.a đừng ngủ như thế.a mở mắt ra nhìn e đi.a hứa là sẽ mãi ở bên cạnh e.a sẽ yêu e lo cho e mà. Mọi suy ngĩ bây giờ cứ mông lung.nó sợ.nó chỉ biết khóc. Chiếc đèn Led bật lên.a và nó.cách nhau chỉ cánh cửa phòng mà sao nó thấy xa quá. _EYA a à.đừng có chuyện gì a nhé. nc mắt cứ thế rơi khiến nó mệt nhoài.ba mẹ a đã đến .khóc lóc và lo lắng rất nhiều.không ai để ý đến nó.nước mắt đã ngừng rơi.3 tiếng đồng hồ trôi qua.tiếng tắt cụp phát ra từ phòng cấp cứu.bác sĩ bc ra _xl.chúng tôi đã cố gắng.nhưng vết đâm quá sâu.cậu ấy không qua khỏi. Nó suy sụp hoàng toàn.chạy lao vào nơi a đang nằm.cái nơi tăm tối ấy.đã cướp mất một ng nó yêu thương. _a vẫn nghe e nói đúng không thiên.a yêu e mà.a không bỏ e đâu.e biết mà.a chỉ ngủ thôi.ngủ rồi tỉnh lại a nha.e không thích đợi đâu.a mà ngủ lâu e gét a e giận a đó.hức. nấc từng nấc ngẹn ngào nó khóc.khóc thật bé thật bé chỉ để tim đau nghe thấy. Nguyễn Hoàng Thiên .cái tên suốt đời nằm trong vị trí quan trong nhất tim nó.giờ đây.bàn tay a xa.ban tay nó đưa ra cố níu a thì khuôn mắt a dần xa tan biến. tại sao bác sĩ không cứu.tại sao.a đc đến cấp cứu sớm mà.tại sao bao nhiêu trường hợp ng bị đâm còn nặng hơn nhiều vẫn sống đc mà a thì lại không.tại sao.tại sao chớ.nó khóc.nó buồn .nó tức tưởi ngĩ lỗi là do bác sĩ.nó ngất đi.hình ảnh a cứ mờ dần mờ dần rồi mất đi. _Đừng .đừng mà.đừng đi.Thiênnnnnnnnnnnnn lay lay cánh tay nó. _pé.con sao vậy.tiếng mẹ kề bên. mở mắt ra tim nó vẫn còn đập mạnh. _chỉ là mơ thôi hả.vẻ mặt ngơ cây cơ mạnh nhất nhìn xung quanh. bật khóc mà khúc khích cười. _hú hồn.làm con cứ tưởng.mơ gì mà như thiệt vậy á mẹ. mẹ nó cười hiền.xoa xoa đầu con. _xuống nhà đi.thiên đợi con từ lúc nảy. _hả.sao mẹ không kêu con dậy sớm hơn. lật đật quơ áo vơ quần.mang lộn đôi