Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người con trai khóc. Cậu ấy chỉ tầm tuổi tôi, cao gầy và có mái tóc dày mềm mại. Cậu ấy ngồi trên bậc thềm của nhà thờ trong ánh chiều nhập nhoạng, sắc hoàng hôn đỏ ối nhuộm tím cả khoảng lưng thẳng tắp. | ữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữ r ằ r ằ r ằ r ằ r ằ r ằ ữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữ Tình đầu oooooooooooooooooooooooooooooooooooooo t lzsAl i VSAP4 i VSAP4 i VSAP4 i VSAP4 i VSAP4 i VSAP4 i VSAP4 i VSAP4 i VSAP4 i VSAP4 t VSAP4 t VSAP4 i VSAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 VxAP4 ữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữữ Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người con trai khóc. Cậu ấy chỉ tầm tuổi tôi cao gầy và có mái tóc dày mềm mại. Cậu ấy ngồi trên bậc thềm của nhà thờ trong ánh chiều nhập nhoạng sắc hoàng hôn đỏ ối nhuộm tím cả khoảng lưng thẳng tắp. Hai bàn tay với những ngón dài rám nắng đặt trên đầu gối cặp mắt không chớp treo lơ lửng ánh nhìn vô định từ khóe mi bên trái một giọt lệ lớn rơi xuống lóng lánh như kim cương. Tôi cá là cậu ấy đang chìm đắm trong một thế giới khác bởi lẽ cậu ấy hoàn toàn không phát hiện ra cái con bé tọc mạch - là tôi đang chống xe đạp ngay phía bên trái mà nhìn chằm chặp vào cậu ấy. Tôi không biết mối tình đầu của mọi người đến như thế nào nhưng tôi biết chắc mối tình đầu của tôi đến ra sao. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi dưới bầu trời đang dần sẫm màu trước khi tôi kịp nhận ra thứ hương vị vừa chua vừa chát của tình yêu đầu đời đã vội vã ập đến vươn từng nhánh từng nhánh li ti rậm rạp trong bộ rễ ô rô len vào mỗi ngóc ngách bấu chặt lấy trái tim nhỏ bé của tôi. Tôi không biết cậu ấy là ai và cũng không đủ can đảm để đến làm quen. Dù có ngu ngốc đến mấy tôi cũng hiểu rằng lúc này cậu ấy chẳng cần bất kì ai - đặc biệt là cái con nhóc xa lạ với thứ tình cảm chớm nảy mầm vụng về ngây dại lân la phiền hà. Và tôi đi. Phóng thật nhanh như thể bản thân phạm phải lỗi lầm gì đó thật khủng khiếp. Một tháng. Hai tháng. Rồi nửa năm. Tôi không gặp lại cậu ấy nữa. Dù cố tình đạp xe ngang nhà thờ hàng trăm lần. Dù thầm cầu nguyện hàng ngàn lần. Có lẽ cậu ấy chỉ là một giấc mơ. Hoặc là cơn gió đã vụt qua thì không cách chi quay trở lại .