Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
"Hoạt động biến nhân hình" là một trong những tác phẩm sáng giá trong sự nghiệp sáng tác của Vương Mông. Thông qua những biến động trong gia đình Nghê Tảo, xoay vần và chìm nổi cùng những biến động của xã hội thời cuộc, dường như nhà văn muốn thực hiện một hành trình ngược dòng lịch sử, đi tìm những giá trị văn hóa trường tồn. phần 2 cuốn tiểu thuyết. | cỉiương mười 6a Sao tói lại đến đây thố Tại sao tõi lại quên nơi đây rói nhí Nơi dây có căn phòng hướng về phía mặt trời cúa ôi mặt trời xuyên qua cửa sổ chiêu vào những đổ dạc cũ kỹ .xấu xí trong phòng ngập lẽn một mùi kin lộn giữa đường nha cùa khoai lang nướng và rượu trắng đã há Dó chính là tuổi thơ cùa tói. mùi vị cùa lôi. Dó chính là sô mệnh cùa lói hổn cứa tôi. là bán thân lôi dấy Là cú khoai lang đế trong hầm chứa dưới đát. đã cháy mổ hòi rối đã biên thành qué hương thơm và ngọt. Tôi làm sao có thè quèn đi việc vào gian phòng này ãn khoai chứ cứ khoai lai Ị kia dã dại ÌÒI hao lìhiéii năm. bao nhiêu tháng bao nhiêu ngày Nó van còn nóng dày. Nó vẩn còn thơm dãy. Nó vần còn đợi đấy. Lại còn cái giường cùa tôi. cái lò sưới cùa tôi cái gối kiéu nhà quê của tôi có hai đáu vuông ớ giữa tròn cứng mà dài. Nó thật chắng giông tí nào với gói cùa châu Âu nhồi lông tư vịt vuông to mém mại nhá. Cái gòi này khâu bang vái dó và vái 260 đen có thêu hoa ngọc lan uycn ương lạp mai. tiên hạc ở giữa nhct đầy cỏ te mạch. Mệt mói làm sao UC oái lười nhác làm sao đáng lẽ phài lèn cái giường lò sưởi này mà ngứ một giấc từ láu rồi mới phải thèm một giấc ngủ dài biết mấy Chỗ ngú cúa tòi chăn chiếu của tôi cái chồ yên thân đuối dài dôi cắng cùa tôi chúng đều đang đợi mình đấy. thế mà tôi sao lại quên không trớ VC đế yên nghi Thê mà ôi sao lại rời bó chúng lâu đến vậy Nghê Ngô Thành trớ ve di Nghê Ngô Thành trở về đi Nghê Ngỏ Thành trờ về đi Hình như tiếng chiếc lưỡi gà bằng kim loại hình như tiếng mánh thép tam giác u ám hình như tiống một cuộn tơ lụa cáng thật thẳng đang rung lên. giật lên kêu oang oang oàng oàng. Nghê Ngỏ Thành cười và trà lời con đã trớ về rồi con trờ ve rồi mẹ ơi. Mẹ ơi - hai tiếng đó vang lanh lành giữa cánh đóng rộng. Những thứ nhìn thấy đó tự nhiên dần dán án đi trong căn phòng và chỗ giường nằm. Trước mặt là một cái cầu thang bang gổ tinh xào lan can cẩu thang cong xoáy như miệng lọ trên cầu thang có ánh đèn màu mờ mờ tỏ tò từng lúc từng lúc có những bóng đen