Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Quán Cây Si, quán Cây Dừa, quán Vườn Trúc trước đây có đôi ba lần tôi đến với Hoàng Trung Thông. Nếu bây giờ quán nào còn chắc vẫn nhớ ông Hoàng. Còn tôi thì như cái bóng, cái bóng chẳng có gì để người ta nhớ. Tôi cũng hay lượn lờ quán xá vỉa hè thích lai vãng hàng quán, nhưng phải cái tội là ở đâu đông đông thì tôi lẩn dần. Ở quán cóc, ngồi ghế băng cả năm bảy người một dãy, được bạn uống láng giềng hỏi han thì tôi nói tôi về hưu đã. | Quán Cây Si Tô Hoài Quán Cây Si Tác giả Tô Hoài Thể loại Truyện Ngắn Website http motsach.info Date 28-October-2012 Quán Cây Si quán Cây Dừa quán Vườn Trúc trước đây có đôi ba lần tôi đến với Hoàng Trung Thông. Nếu bây giờ quán nào còn chắc vẫn nhớ ông Hoàng. Còn tôi thì như cái bóng cái bóng chẳng có gì để người ta nhớ. Tôi cũng hay lượn lờ quán xá vỉa hè thích lai vãng hàng quán nhưng phải cái tội là ở đâu đông đông thì tôi lẩn dần. Ở quán cóc ngồi ghế băng cả năm bảy người một dãy được bạn uống láng giềng hỏi han thì tôi nói tôi về hưu đã lâu trước làm kế toán ở cơ quan x y - không hẳn tôi nói dối vì xưa kia tôi cũng võ vẽ làm phụ kế toán. Như thế câu chuyện bao giờ cũng tràn lan và tha hồ bốc phét. Nhà phê bình văn học Nguyễn Văn Lưu có tả tôi thường uống một hai chén rồi lủi. Cũng không hẳn như thế. Tôi ngồi quán cóc cốt hóng chuyện thiên hạ không được thế thì mất cái thú. Tôi nghĩ như nói về tôi thế này thì có thể là tả thực hon. Ở quán cụ 71 mà gặp những ông nhà văn có tuổi và nhà văn trẻ thì tôi uống và ngồi im. Nhưng đến đấy mà có ông xích lô mấy ông bác sĩ viện Mắt đi uống rượu vụng mà uống khỏe lắm mà tôi là lão kế toán về hưu thì tôi cũng ba hoa chích choè lắm chứ. Chẳng biết thế là thôi quen là tật hay bệnh mãn tính. Còn như uống có khi đến năm bảy chén suông rồi biến thì phải kể loại nhất thì tôi biết là hoạ sĩ Dưong Bích Liên - cái người lúc nào cũng sợ người tránh người. Đã lâu mới lại đến quán Cây Si - thật có cây si cây si thả rễ loăn xoăn lòng thòng xuống trước mặt chứ không phải thân già này còn nỡm đời mà trồng cây si trước cửa nhà mụ nào con nào và mong ngóng ai ai bây giờ. Nhưng tay long tay hổ đi với tôi hôm nay không phải hai ông bạn văn nhớn nhác gio tay xin đường qua ngã tư ngã năm hôm trước cũng không phải cụ Kim Lân mà có hôm được các cháu nhà hàng gọi hỗn đáng yêu mà cụ lại cứ muốn chúng nó gọi láo lếu là anh Hạc anh Hạc lão Hạc cũng máu phất pho hàng quán và uống vẫn tợn. Nhưng anh Hạc này mới bị trẹo cái đĩa cột sống ngay trên mông .