Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
-oOoĐứng ở đồi thông đầu làng sẽ nhìn thấy rõ con đường đất uốn quanh dẫn vào một ngôi làng nằm lọt thỏm giữa những màu xanh bát ngát của cây rừng. Ở đó, có khoảng một trăm ngôi nhà, có một ngôi trường cấp một với 6 phòng học, có một cái chợ, nhóm hàng ngày vào buổi sáng sớm, có vài tiệm tạp hóa. Như bao nhiêu ngôi làng khác của Tây Nguyên, nghề nghiệp chính của họ vẫn là nương rẫy, là cà phê, cao su. Nhà Duy có bốn anh em, nhưng chỉ có hai mẫu. | Làng chí Phèo Sưu Tầm Làng chí Phèo Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http motsach.info Date 24-October-2012 - o O o - Đứng ở đồi thông đầu làng sẽ nhìn thấy rõ con đường đất uốn quanh dẫn vào một ngôi làng nằm lọt thỏm giữa những màu xanh bát ngát của cây rừng. Ở đó có khoảng một trăm ngôi nhà có một ngôi trường cấp một với 6 phòng học có một cái chợ nhóm hàng ngày vào buổi sáng sớm có vài tiệm tạp hóa. Như bao nhiêu ngôi làng khác của Tây Nguyên nghề nghiệp chính của họ vẫn là nương rẫy là cà phê cao su. Nhà Duy có bốn anh em nhưng chỉ có hai mẫu rẫy cà phê tiền thu không đủ trang trải chi phí cho anh em Duy đi học mẹ phải nấu thêm lò rượu. Từ đó làng này thêm một nghề nữa là nghề nấu rượu và nuôi heo. Nấu rượu thì tất nhiên sẽ có nuôi heo vì bã hèm khi đã cất rượu xong thì trộn cho heo ăn chúng ăn thứ đó rất bổ và nhanh lớn không phải tốn thức ăn cho heo nên thường lãi khá cao. Nhờ đó mà gia đình Duy khấm khá dần mẹ không phải cằn nhằn chạy vạy từng bữa cơm hàng ngày nữa anh em Duy dễ dàng có áo mới mặc đế n trường. Đầu ra chủ yếu của lò rượu nhà Duy là các tiệm tạp hóa trong làng từ ngày nhà Duy nấu các dì chủ các tiệm này không phải cực khổ sang các làng khác hoặc vào thị trấn để lấy rượu về bán. Những tháng cần phải chi tiên nhiều mỗi ngày má phải dậy đốt lò sớm hơn để kịp thời gian nấu hai nồi rượu để số lượng rượu mỗi ngày được tăng gấp đôi ba đem hàng đến những buôn khác của dân tộc để bán. Duy cũng thường được ba đèo trên chiế xe đạp để vào buôn với mình từ đó Duy cũng biết người dân tộc cũng thân thiện không đến nỗi độc ác hay man rợ như cái vẻ bề ngoài họ thể hiện và nghe người lớn kể mà thật ra hồi ấy bọn nhóc con của Duy nghịch ngợm đủ trò người lớn chỉ bày ra để kể thì ít mà hù thì nhiều. Đứa nào nghịch thì bị nhát là đem cho dân tộc đứa nào đen đúa xấu xí quá bị ghẹo là con của dân tộc thế nào cũng lăn ra mà khóc bù lu bù loa. Năm đó Duy chín tuổi. Cái tuổi thấy cuộc đời qua những trò chơi thấy ngôi làng của mình từ trên đồi thông đầu .