Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
quá đáng. Người ta có thể nhận thấy cô ta đang bị xúc động mạnh. Cô liếc nhanh nhìn người đàn ông ngồi trong chiếc ghế bành lớn. Cô đã nghe nói đến ông Poirot, viên thám tử nổi tiếng, nhưng đây là lần đầu tiên cô trông thấy ông ta bằng xương bằng thịt. Vẻ ngoài khôi hài, gần như là lố lăng của ông không phù hợp tí nào với ý nghĩ mà cô đã có về ông ta. Làm sao mà người đàn ông nhỏ bé ngộ nghĩnh, có cái đầu hình quả trứng, và bộ râu. | vietmessenger.com Agatha Christie Giây Phút Lỡ Lầm Dịch giả Phạm thị Ngọc Thư Phần I Lily vuốt ve đôi găng tay đặt trên đùi một cách chăm chú quá đáng. Người ta có thể nhận thấy cô ta đang bị xúc động mạnh. Cô liếc nhanh nhìn người đàn ông ngồi trong chiếc ghế bành lớn. Cô đã nghe nói đến ông Poirot viên thám tử nổi tiếng nhưng đây là lần đầu tiên cô trông thấy ông ta bằng xương bằng thịt. Vẻ ngoài khôi hài gần như là lố lăng của ông không phù hợp tí nào với ý nghĩ mà cô đã có về ông ta. Làm sao mà người đàn ông nhỏ bé ngộ nghĩnh có cái đầu hình quả trứng và bộ râu rậm rạp này lại có thể làm nên những điều phi thường mà người ta gán cho ông ta Ngay cả việc ông vừa nghe cô nói vừa chơi những khối vuông nhỏ bằng gỗ đủ màu một cách say mê cũng làm cô ngạc nhiên về tính khí trẻ con bất thường này của ông. Cô bỗng ngưng bặt và ông lập tức ngẩng đầu lên - Cô nói tiếp thưa cô. Đừng cho rằng tôi lơ đãng tôi vẫn chăm chú theo dõi câu chuyện của cô đấy. Ông quay lại với trò chơi của mình trong khi cô tiếp tục kể câu chuyện về một thảm kịch bằng giọng bình thản đến độ tưởng như cô chẳng còn chút nhân tâm nào nữa. Cuối cùng cô nói - Tôi hy vọng đã trình bày tất cả với ông một cách rõ ràng. Poirot gật đầu tán thành rải những khối vuông bằng gỗ trên khắp mặt bàn rồi nhỏm người dậy trong chiếc ghế bành những ngón tay đan chéo vào nhau ông tóm tắt lại. - Ngài Reuben đã bị giết chết cách đây mười ngày. Hôm Thứ Tư nghĩa là hôm kia cảnh sát bắt giữ người cháu ông là Leverson. Chứng cớ buộc tội anh ta như sau - hãy đính chính nếu như tôi nói sai nhé - cách đây mười ngày vào đêm hôm xảy ra vụ án anh Leverson về nhà rất khuya. Anh đã mở cửa bằng chìa khóa riêng của mình. Lúc đó ngài Reuben vẫn còn thức làm việc một mình trong căn phòng bên tháp mà ông gọi là thánh đường của mình - ông đang ngồi viết ở bàn giấy. Anh hầu phòng ở tầng dưới ngay dưới phòng ông đã nghe thấy tiếng Leverson cãi nhau với ông cậu một tiếng mạnh như tiếng ghế đổ tiếp theo là một tiếng kêu tắc nghẽn chấm dứt cuộc