Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Nối tiếp nội dung phần 1 cuốn sách "Tâm tình với Trịnh Công Sơn", phần 2 giới thiệu tới người đọc các phụ lục: Điếu văn thương tiếc Trịnh Công Sơn, đêm ca nhạc tưởng niệm Trịnh Công Sơn, chương trình ca nhạc - Nối vòng tay lớn do Đại học Phú Xuân tổ chức, kịch bản chân dung Trịnh Công Sơn. Mời các bạn tham khảo | PHỤ LỤC BỬU Ý 65 ĐIẾU VẤN THƯƠNG TIẾC TRỊNH CÔNG SƠN Sơn ơi Kêu lên một tiếng gọi lên một tiếng Sơn ơi không còn phải tiếng kêu gọi của riêng ai nữa mà là của không biết bao nhiêu người liên tục gọi thầm gọi thất thanh gọi chuyền cho nhau gọi trông không giữa trời cao kể từ chiều chủ nhật cho đến hôm nay và sẽ còn lâu mãi về sau Sơn ơi Người Việt Nam viết tình ca hay nhất thế kỷ đã qua đời như lời Thanh Tùng đã nói. Buổi trưa hôm chủ nhật ấy Trịnh Vĩnh Trinh liên tiếp hai lần điện thoại ra Huế hai lần cách nhau một tiếng đồng hồ. Lần thứ nhất chỉ một vài âm thanh nhưng là cả một sự run rẩy lẩy bẩy như ngọn đèn lung lay chập chờn trước gió. Lần thứ hai cũng chỉ một vài âm thanh mà sao lạnh ngắt cả bầu trời. Bởi không ai tin không ai chịu tin không ai muôn tin. Đột ngột quá lạnh lùng quá vô lý quá. Trịnh Công Sơn yếu bệnh nhưng chưa thể ra đi đột ngột như thế này vì anh đang sông trong tình BỬU Ý 67 yêu thương của mọi người dành cho riêng anh cứ dâng cao ỉên mãi với thời gian không hề sút giảm vốn như một sức lực tinh thần vô cùng đáng quý giúp con người vượt qua những hiểm nghèo trong đời sống. Quần chúng ở Huế vẫn nghĩ rằng Trịnh Công Sơn là người lớn lên ở Huế đã từng tắm gội dòng sông Hương cùng bao nhiêu hương sắc kể từ xưa cũ thế nào cũng phải quay về Huế sau bao nhiêu thời gian xa cách để gặp gỡ lại nếu không phải là con người ở Huế ít nữa là thiên nhiên ở Huế dẫu chịu thay đổi ít nhiều vẫn hồn nhiên nhắc nhở và chung tình. Đó là chưa nói đến vĩnh biệt. Nếu vĩnh biệt thì một con người như Trịnh Công Sơn xứng đáng nói lên những lời khắc vào bia đá không phải để cho chính mình mà để cho những thế hệ mai sau. Nhắc lại một lời của Trần Văn Khê Những gì Sơn đã cho đời đời sẽ giữ mãi không chỉ ngày nay mà đến cả mai sau . Thế thì Sơn ơi Tại sao ra đi đột ngột mà khống về thàm Huế Để Huế phải ngỡ ngàng thấy Hà Nội là nơi xa xôi nhất lại là nơi đầu tiên đánh động mât mát Trịnh Công Sơn. Bản thân tôi là người tự hào học thuộc những bài hát của Sơn vậy mà ba hôm nay đọc