Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Câu chuyện về thân phận những người đàn bà, ở một nơi mà tác giả gọi là xó rừng, được kể qua một giọng độc thoại buồn, rưng rưng những giọt nước mắt không rơi ra được, nhưng tinh khiết và trong veo. Niê-Thanh Mai có trong văn mình cái mãnh liệt của người dân vùng cao nguyên, thế nhưng cái mãnh liệt ấy lại được kìm nén rất giỏi khi cô diễn tả những day dứt và trăn trở của cuộc sống, những tình yêu vô vọng. để đến cuối chuyện, nỗi buồn không vỡ òa trong vài câu. | Về Bên Kia Núi Niê Thanh Mai Về Bên Kia Núi Tác giả Niê Thanh Mai Thể loại Truỵện Ngắn Website http motsach.info Date 30-0ctober-2012 Câu chuyện về thân phận những người đàn bà ở một noi mà tác giả gọi là xó rừng được kể qua một giọng độc thoại buồn rưng rưng những giọt nước mắt không roi ra được nhưng tinh khiết và trong veo. Niê-Thanh Mai có trong văn mình cái mãnh liệt của người dân vùng cao nguyên thế nhưng cái mãnh liệt ấy lại được kìm nén rất giỏi khi cô diễn tả những day dứt và trăn trở của cuộc sống những tình yêu vô vọng. để đế n cuối chuyện nỗi buồn không vỡ òa trong vài câu chữ mà thấm dần thấm dần vào lòng người đọc. và mềm ngọ nguậy dưới lớp áo đen thẫm. Áo mới em theo chị đi dự lễ tối nay. Chị Xuân đẹp. Chị mặc yên mặc áo một mình. Cứ xoay trước xoay sau trước mặt bà để bà khen. Bà già rồi nhưng bà muốn nhìn thấy ngày xưa từ dáng tròn mây mẩy hồn nhiên như lá của cháu gái. Vì vậy mỗi khi mặc yên mới áo mới chị Xuân lại làm bà rom rớm nước mắt. Nước mắt bà lăn từ những nế p nhăn xế p đều đặn trên mặt. Em thấy thưong bà. Chị Xuân không muốn ở mãi một xó rừng. Chị nói với em điều đó khi chị em cặm cụi lên rẫy buổi sớm. Con đường mòn gập ghềnh và dốc. Mùa khô gió bốc từng nắm bụi ném vào mặt người. Mặt em lấm lem mặt chị cũng thế . Chị ném những quả bắp to bằng bắp chân trẻ con của em vào bao bực dọc. Trưa chị không ăn com em ngồi một mình với nắm com gạo trắng. Com ăn với muối vừng. Chị ngồi mãi ở gốc cây muồng mông lung nhìn về cuối chân trời. Chung quanh chị hoa vàng rụng kín. Em thấy chị lau nước mắt vào chiế yên cũ kỹ và sờn hế t gấu. Em thấy anh Plin nhìn chị. Ánh mắt anh sáng lấp lánh như vòng đồng bắt gặp ánh nắng buổi sớm. Anh nhổ củ mì cho em bằng đôi tay rắn như gỗ rừng củ mì gãy đôi sữa trắng lấm lem đất. Anh nhặt cây khô nướng củ mì cho em ngay bên bìa rẫy. Em bẻ một nửa cho chị nhưng chị không ăn. Chị bảo không thích ăn củ mì chị thích ăn xôi nếp với thịt gà chấm muối ớt xanh. Câu nói của chị làm mắt anh hoi tối lại. Ngày hôm sau anh mang đế