Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Chạy tuột cả guốc mà rồi tôi vẫn phải bật ra trường ngoại thành. Vậy cũng là tốt. Còn hơn bắt cả nhà dựng giường lấy chỗ chăn trẻ như cái Ngọc năm trên. Nó guốc mười một phân, tóc tém một mất một còn, nói năng thì như anh Mới băm thịt gà, bảo Thôi ở nhà! Vì tương lai con của mẹ tao, làm sao lo được tương lai con thiên hạ! Vậy mà lúc làm cô nuôi dạy hổ tại gia, hiền lành hẳn. Chỉ đến tối đóng bộ vào đi học ngoại ngữ mới thấy nó. | Trên Tay Còn Tuổi Lê Minh Hà Trên Tay Còn Tuôi Tác giả Lê Minh Hà Thể loại Truyện Ngắn Website http motsach.info Date 30-0ctober-2012 Chạy tuột cả guốc mà rồi tôi vẫn phải bật ra trường ngoại thành. Vậy cũng là tốt. Còn hơn bắt cả nhà dựng giường lấy chỗ chăn trẻ như cái Ngọc năm trên. Nó guốc mười một phân tóc tém một mất một còn nói năng thì như anh Mới băm thịt gà bảo Thôi ở nhà Vì tương lai con của mẹ tao làm sao lo được tương lai con thiên hạ Vậy mà lúc làm cô nuôi dạy hổ tại gia hiền lành hẳn. Chỉ đế n tối đóng bộ vào đi học ngoại ngữ mới thấy nó lại là nó. Ngọc đạp xe theo tôi lên trường nộp quyếì định phân công công tác. Vừa đi vừa về bảy chục cây tóc tai dựng ngược. Lúc về tới Hà Nội phố đã lên đèn. Vào quán cà phê hai đứa nhìn nhau Y như hồi xưa đi tham quan ấy nhỉ Xa Hà Nội có mỗi một ngày về cứ có cảm giác nhà quê đập mũi vào cổng tỉnh. Uống hết tách Ngọc đứng lên giục tôi về. Lúc lấy xe đạp Ngọc tự dưng thở dài rồi tự dưng lại cáu Mày đi dạy thế cũng tốt. Dù sao thì cũng là cái nghề được học. Nhưng mà liệu cái thần hồn. Có mỗi mống người yêu đó đừng để sảy Duyên tại người phận tại trời. Cứ đi đã. Lẵng nhẵng mãi cũng hếì một niên khóa. May cho tôi. Trường xa nhưng vẫn thuộc về Hà Nội Hà Nội can nên vẫn có thể theo xe ca đi về hàng ngày không phải ở lại tới cuối tuần. Bến tôi đi là bến gốc. Bến đến cũng áp bến gốc. Nên kiểu gì cũng có thể thu xế p được một chỗ ngồi. Đi được bốn tháng thì tôi tập được thói quen xe chạy tới bế n thứ hai là ngủ. Xe dừng lấy khách nóng như luộc Một đứa nhỏ ăn mày kiêm ăn cắp bị bắt quả tang Đầu va côm cốp vào cửa kính vào tay vịn. Kệ. Ngủ đã. Không tập được thói quen này thì tôi chắc phải bỏ nghề. Xe chạy tuyến này là Carosa nhập từ xứ rét nào chẳng biết thời sinh viên bọn tôi gọi là xe Chaôicha toàn cửa kính là cửa kính bí như một cái hầm. Lên xe thì đủ thứ mùi. Mùi mồ hôi. Mùi những bãi nôn lưu cữu. Mùi thuốc lá. Vào những hôm mưa phùn thì còn mùi quần áo của đủ hạng người lê la ở đủ các nơi. Sợ nhất là mùi phân gà trộn .