Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Với cả cuộc đời ra đi tìm đường cứu nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã có vai trò vô cùng to lớn trong việc đưa nước ta đến với một nền nước nhà độc lập, dân tộc hoàn toàn tự do và nhân dân ta có cơm no áo ấm. Không sợ gian nan vất vả, người đã tìm ra cho chúng ta một nền tư tưởng có tầm quan trọng sâu sắc- là tư tưởng mà sau này Đảng cộng sản Việt Nam lấy nó làm “kim chỉ nam” cho hoạt động của mình trong thời kì kháng chiến và cả trong thời. | Là một công dân của một nước nô lệ đi tìm đường cứu nước, nhiều lần chứng kiến tội ác dã man của bọn đế quốc với đồng bào mình và các dân tộc thuộc địa trên thế giới, người luôn có một “ham muốn”, “ham muốn” đến cùng là nước ta được hoàn toàn độc lập. Ý chí ấy được nung nấu trong suốt quá trình tìm đường cứu nước cho đồng bào, cho dân tộc và ý chí, tư tưởng ấy càng bùng lên mạnh mẽ trong giai đoạn từ 1920-1930. Đó là ý chí ra đi với ước muốn : “Khi tôi độ 13 tuổi, lần đầu tiên tôi được nghe ba chữ Pháp Tự do, Bình đẳng, Bác ái.Tôi rất muốn làm quen với nền văn minh Pháp, muốn tìm xem làm thế nào để nhân dân tôi cũng có Tự do, Bình đẳng, Bác ái” Và là giai đoạn bùng lên mạnh mẽ nhất ý chí đó, khi mà người đọc được sơ khảo những luận cương về vấn đề dân tộc và thuộc địa của Lê nin đăng trên báo L’Huamnite vào tháng 7 -1920, tất cả những vấn đề mà Người đã từng trăn trở, tìm kiếm bao lâu nay đã được giải đáp: “Luận cương của Lênin làm cho tôi rất cảm động, phấn khởi, sáng tỏ, tin tưởng biết bao! Tôi vui mừng đến phát khóc lên. Ngồi một mình trong buồng mà tôi nói to lên như đang nói trước quần chúng đông đảo: “Hỡi đồng bào bị đọa đày đau khổ! Đây là cái cần thiết cho chúng ta, đây là con đường giải phóng chúng ta” Tư tưởng ấy Người đã vận dụng cho dân tộc ta được thể hiện một cách rõ ràng như sau: