Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Nguyễn Công Hoan là nhà văn có công khai phá, mở đường cho chủ nghĩa hiện thực trong văn học Việt Nam thời kỳ hiện đại, ông đột phá vào những thành trì, khuôn khổ của giáo huấn và tiếp nhận, tuân theo một chủ nghĩa khách quan lịch sử khi miêu tả hiện thực. nội dung của phần 2 cuốn sách "Bước đường cùng" để cùng tìm hiểu thêm về số phận người nông dân trong nghệ thuật viết truyện Nguyễn Công Hoan. | Bước đường cùng Chương 13 Vì lòng tử tế của chị gái và anh rể chị Pha bán được gánh hàng ba mươi hai đồng. Vợ chồng rất mừng tuy mất mối sinh nhai hàng ngày nhưng có tiền để trả món nợ nặng lãi đỡ phải ngày đêm lo ngay ngáy. Vậy tuy rồi anh chị sẽ phải vất vả hơn để kiếm ăn nhưng được ăn ngon chứ không phải vừa ăn vừa lo. Hôm nhận đủ tiền chị Pha bảo chồng - Thôi thầy nó khăn áo lại nhà ông nghị rồi đến mừng bác San kẻo người ta mời vào giấc này mình lại đến chậm. Pha nhăn mặt đáp - Mình có phong lưu mới nói chuyện mừng chứ túng kiết thì hẵng chịu đấy ở làng ở nước thiếu gì dịp trả nợ nhau. - Không coi được ngày ông mất bác ấy làm giúp bao nhiêu lại phúng những năm hào. Cho nên bây giờ mình có kiết cũng phải mừng ba hào. 103 Pha gạt đi - Tiền mừng ra tiền mừng tiền phúng ra tiền phúng để bao giờ bà trùm bảo anh Sũng chết lúc ấy ta mới phúng lại thì mới phải. Con bác ấy đỗ Sơ học yếu lược bác ấy khao mời bà con thân thuộc thế là việc vui chơi cần gì phải mừng. Mấy lị xưa nay ở làng này làm gì có lệ mừng Sơ học yếu lược - Nhà nghĩ thế không phải. Là bởi xưa nay đã có ai đỗ đâu mà khao với mừng. Bây giờ mới có con bác ấy thành đạt về chữ Tây là một. Vả lại bác ấy cũng chưa đóng góp gì với làng chả lẽ cứ ăn của người ta mãi mà không trả cho nên bác ấy mới làm thế. Pha cười lắc đầu - Thế thì bu nó chưa rõ tại sao có đám khao này. Nguyên là tại ông nghị đến nhà bác San dỗ dành bà trùm với bác ta nên khao cũng viện lẽ ngày xửa ngày xưa bây giờ mới có con bác ấy danh giá cho làng. Ông ấy bỏ tiền ra cho bác ấy vay rồi chính ông ấy bán lợn bán bò bắt bác ấy mua. Chị Pha nghĩ ngợi rồi nói - Thế là phải viết nhà viết ruộng cho ông ấy chứ - Khỏi được Người nhà khuyên can mãi nhưng không biết bác ấy bị ông nghị phỉnh khéo thế nào mà nhất định không nghe ai. Lại dơ nữa là chỗ phải lễ thầy giáo đâu mất mười đồng thế mà bố khệnh khạng như ông cụ cố chiều không dám đi bón hàng cho vợ thỉnh thoảng có dắt trâu đi tắm bác ta cũng đội khăn mặc áo dài 104 và đi guốc. Dởm đời thế thì có .