Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Câu chuyện ma quái này gợi mở một nghi vấn siêu hình. Bởi "người tưởng tượng và chất liệu tưởng tượng không thể đến từ tưởng tượng", nên khả năng tưởng tượng có thể làm mờ xóa đi ranh giới của một biên thùy. Giữa ý thức và vô thức, giữa nghiệm sinh và thần khải, giữa mê cuồng và giác ngộ chỉ là một biên giới mong manh. Cũng có thể câu chuyện này chỉ là một sự đối diện tự vấn lương tâm. Nhưng ai là bóng hình trong gương? "Cuối cùng, thằng tôi kia cũng cử động | vietmessenger.com Haruki Murakami Gương Soi Dịch giả Hoàng Long Lời của người dịch Câu chuyện ma quái này gợi mở một nghi vấn siêu hình. Bởi người tưởng tượng và chất liệu tưởng tượng không thể đến từ tưởng tượng nên khả năng tưởng tượng có thể làm mờ xóa đi ranh giới của một biên thùy. Giữa ý thức và vô thức giữa nghiệm sinh và thần khải giữa mê cuồng và giác ngộ chỉ là một biên giới mong manh. Cũng có thể câu chuyện này chỉ là một sự đối diện tự vấn lương tâm. Nhưng ai là bóng hình trong gương Cuối cùng thằng tôi kia cũng cử động. Hắn đưa những ngón tay của bàn tay trái từ từ chạm vào má va xoa khắp mặt. Toi nhận ra mình cũng làm y chang như vậy. Như thể tôi chính là hình ảnh trong gương. Điều đó có nghĩa rằng là dường như hắn điều khiển được tôi . Tôi là tôi hay là cái bóng của chính cái bóng mình Từ đầu đến giờ tôi đã nghe mọi người lần lượt kể chuyện mình và tôi cho rằng chung quy loại chuyện này chỉ có hai típ cơ bản mà thôi. Ở típ đầu tiên ta có một bên là thế giới người sống còn kia là thế giới người chết và câu chuyện xoay quanh việc bước qua ranh giới giữa hai cõi sống chết đó. Như những hồn ma chẳng hạn. Còn típ thứ hai là chuyện về những hiện tượng siêu nhiên hay những khả năng vượt ngoài những kinh nghiệm của thế giới ba chiều hằng ngày. Tri giác ngoại cảm những điềm báo linh cam hay những thứ tương tự vậy. Nếu phân chia đại khái thì tôi nghĩ có thể chia loại chuyện này thành hai típ như thế. Suy rộng hơn tôi nghĩ mọi người chỉ có thể trải nghiệm một trong hai típ mà thôi hoặc típ này hoặc típ kia. Điều tôi muốn nói là nếu một người đã nhìn thấy ma thì anh ta sẽ còn gặp ma hoài hoài nhưng anh ta chẳng hề có linh cảm gì về chuyện đó. Còn người khác thì có khả năng ngoại cảm và luôn có linh cảm nhưng lại chẳng bao giờ gặp ma. Tôi không thể giải thích tại sao nhưng dù lý do gì đi nữa thì sự việc dường như đúng như thế. Ít nhất la tôi nghĩ thế. Và dĩ nhiên cũng có một số người chẳng thuộc nhóm nào. Như tôi chẳng hạn. Tôi đã có mặt trên đời này ba mươi mấy