Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tự nhin hum nay ngồi lướt face, tình cờ đọc được status " Cho tôi một vé đi về tuổi thơ ." làm mềnh nhớ cái tuổi thơ "zữ zội" của mềnh ghê gứm luônNhớ cả những vết sẹo - đúng chuẩn zin theo nghĩa đen luôn ^^ | J -J -J -J -J -J -J -J -J -J -J -J J J J J J .oip join OdS 9A Bu.ni Tự nhin hum nay ngồi lướt face tình cờ đọc được status Cho tôi một vé đi về tuổi thơ . làm mềnh nhớ cái tuổi thơ zữ zội của mềnh ghê gứm luôn.Nhớ cả những vết sẹo - đúng chuẩn zin theo nghĩa đen luôn AA Từ hồi bố mẹ mềnh chuyển nhà sang xóm trên mềnh cũng ít về lại xóm cũ cơ bản là vì mềnh. sợ chó. Không hỉu sao cái xóm 2 nhà nào cũng nuôi nhìu chó thế không bít Tuổi thơ của mềnh zữ zội cũng là vì.lũ chó đó Những vết sẹo đi cùng năm tháng trên người mềnh ở chân tay thậm chí là cả.mông nữa P cũng là từ chúng mà ra. Hình như hình dạng cái mẹt của mềnh bị dị ứng với lũ chó thì phải Hix nói đến chó là mềnh lại thấy buồn buồn ở hai chân. Hồi đó sát vách nhà mềnh là nhà thầy C - cô V Sau này thầy là hiệu trưởng trường cấp III mà mình theo học còn cô V là cô giáo chủ nhiệm nữa chớ . Nhà thầy có con chó vàng to và zữ thì đừng hỏi luôn. Nhìn cái mẹt nó phè phè ra mắt thì đỏ ngầu. Nó hay bị xích nên càng zữ hơn. Mềnh là học sinh cấp 1 mà nom mập mạp ra phết chắc tại điểm này mà cái chân của mềnh bị khổ đây . Chả là cái thời ngày xửa ngày xưa đó cả xóm mềnh nghèo xơ xác còn mặc quần xủng đết thì cướp đâu ra tivi để mà coi AA. Thế mà nhà thầy có cái tv to đùng coi thích thế . Cứ thỉnh thoảng mềnh được chị cho theo cùng chớ đâu dám đi một mình trời thì tối thui có mỗi một lối mòn nhỏ xíu và phải chui qua cái hàng rào đầy gai mới len vào được chưa kể là còn con chó zữ cứ chực có tiếng người là vô lấy vồ để. Hốt thật - mềnh ghét nó . Có lần chị dắt mềnh đi qua nó thấy nó bị xích mềnh khoái quá đi thè cái lưỡi ra tính trêu nó tí không ngờ nó rú lên gân cổ đuổi theo mềnh. tuột cả xích. Hic khỏi phải nói mềnh hãi đến nhường nào sống đến ngần này tuổi rồi mà mềnh chưa trải qua cái cảm giác nào tệ đến như thế nữa. Cái mẹt mềnh xanh như tàu lá chuối cong cẳng chạy gần chết vừa chạy vừa hét còn chẳng khóc nổi nữa cơ May mà cô V chạy ra kịp thời gông cổ nó lại. Không thì chắc gì mình đã còn nguyên vẹn đến tận giừ khiếp .