Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
“Sống thật với tình cảm, đừng bao giờ lừa dối bản thân mình!”. Mưa Mưa Sài Gòn thường đến bất chợt, và mang theo nỗi buồn u ám nơi phố xá đông người chật hẹp. Nó ngồi đó, lặng thinh nhìn mưa rơi trong căn phòng trống vắng. Mưa mưa làm tâm hồn nhỏ bé của Nó mang mác buồn, những lúc thế này, Nó lại càng nhớ Duy, người mang lại tiếng cười, hạnh phúc cho Nó, người làm cho Nó phải biết Nhớ-Thương-Đợi-Chờ. Chính một năm về trước, định mệnh đã cho Nó gặp Duy. | J -J -J -J -J -J -J -J -J -J -J -J J J J J J saoiiqi nax Ị-Ọl 3UBỊ uonjv Sống thật với tình cảm đừng bao giờ lừa dối bản thân mình . Mưa. Mưa Sài Gòn thường đến bất chợt và mang theo nỗi buồn u ám nơi phố xá đông người chật hẹp. Nó ngồi đó lặng thinh nhìn mưa rơi trong căn phòng trống vắng. Mưa. mưa làm tâm hồn nhỏ bé của Nó mang mác buồn những lúc thế này Nó lại càng nhớ Duy người mang lại tiếng cười hạnh phúc cho Nó người làm cho Nó phải biết Nhớ-Thương-Đợi-Chờ. Chính một năm về trước định mệnh đã cho Nó gặp Duy. Nó bước vào năm nhất Đại Học vui vẻ yêu đời. Từ Phổ thông đến giờ Nó chưa biết. quen ai là gì chưa hề có một mối tình vắt vai mặc dù trong lớp cũng có người quan tâm Nó nhưng Nó chẳng bận tâm cho dù bạn bè Nó ai ai cũng có một nữa cho riêng mình rồi Bước ra từ phòng thi vẻ mặt Nó buồn buồn Nó biết Nó làm bài không được tốt cho lắm chỉ tại cái máy tính cà chớn của nhà trường thi Thực Hành ấy mà A A . Đến Chợ Bến Thành Nó cúi mặt bước lên xe buýt. Nó ngồi đó thả hồn lên tận chín tầng mây mắt nhìn lơ đãng ngoài cửa sổ ai không biết sẽ nghĩ Nó đang thất tình mất huhuhu.Xe từ từ chuyển bánh bên cạnh Nó đã có một Cậu Nhóc ngồi mà Nó chẳng thèm liếc cậu ta đến một cái Cái bản năng tán chai của Nó chạy đi đâu mất tiêu rồi. .Nó đã không tán thì thôi vậy mà cậu Nhóc này gan lớn thật dám trêu vào Nó trong khi Nó đang buồn nữa chứ Nhưng thôi chuyện gì cũng đã qua rồi Nó buồn thì cũng đâu có làm điểm thi cao hơn nên Nó bắt đầu nói chuyện với Cậu Nhóc kia Ban đầu nhìn cặp kính cận dày cộm cộng thêm vẻ mặt chững chạc đứng đắn của người kia Nó gọi Cậu là Anh ngọt xớt Nó cứ ngĩ cậu này chắc năm 2 năm 3 gì đó huhuhu.sai lầm lớn rồi Nói chuyện được một lúc thì cả hai phải thốt lên Ôi sao trùng hợp quá vậy nè Nó và Duy-tên cậu ấy - cùng tuổi cùng họ Nguyễn cùng học chung ngành cntt cùng đi trên một tuyến xe buýt ngồi cùng nhau cùng đi về một hướng cái này là nói hơi quá đó đặc biệt lại cùng quê nữa chứ Niềm vui gặp đồng hương nơi đất khách quê người làm Nó cảm thấy vui vui.