Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Lùi một bước để cho thời gian xóa nhòa đi tất cả vì có ai muốn làm kẻ ngốc bao giờ. Một mùa Valentine lại qua, hết thật rồi, hết tất cả. Nhưng sao vẫn có nỗi nhớ, có chút buồn dường như không chịu ra đi, đành đặt một dấu chấm hết nhỏ xinh. | Valentine của người thứ ba Lùi một bước để cho thời gian xóa nhòa đi tất cả vì có ai muốn làm kẻ ngốc bao giờ. Một mùa Valentine lại qua hết thật rồi hết tất cả. Nhưng sao vẫn có nỗi nhớ có chút buồn dường như không chịu ra đi đành đặt một dấu chấm hết nhỏ xinh. Trái tim người ấy không còn chỗ cho mình và mình cũng không đủ sức để hy vọng nữa. Dù có trốn tránh hay chối cãi thì không ai cho phép mình phủ nhận mình chỉ là người thứ ba một nửa dư thừa mà tình yêu không nên có . Đến sau một người cũng là sai nhỉ Mình đáng ghét hay đáng thương đây Một Valentine chỉ có thể dõi mắt nhìn theo những đôi tình nhân trên phố. Cô đơn Con phố dài đông đúc là thế mà tại sao vẫn thấy nó tẻ ngắt trống trải như trái tim của chính mình. Nỗi buồn cứ như dâng dần lên trong từng hơi thở giá như nước mắt có thể chảy thì sẽ không đau đến thế. Mí mắt bỏng rát nhưng nước mắt vẫn gan lỳ không rơi mặc cho lồng ngực quặn thắt đến nghẹt thở. Đau Dường như đêm nay mọi thứ đều hoàn hảo tất cả lấp lánh ánh sáng bao bọc lấy những đôi tình nhân trên phố. Những bông hồng rực rỡ những miếng chocolate ngọt - đắng những chiếc hôn nồng. Tất cả đều chẳng phải của mình. Co mình lại trong một góc nhỏ quán cafe sao vẫn thấy lạc lõng và vô duyên quá thể. Ánh đèn mờ ảo không đủ che chắn cho kẻ cô đơn ly trà vơi dần và nhạt đi hơi ấm nhưng tại sao nỗi buồn vẫn cứ dâng lên Nhấc điện thoại muốn nhắn tin cho một ai đó nhưng rồi lại sợ sẽ làm buồn một người khác nữa. Cố gồng mình ngăn một tiếng thở dài. Đêm nay có lẽ anh phục vụ cũng chợt thấy ái ngại cho cô bé co ro trong góc tối tiếng hát vang lên. Trong tình yêu ta đã trao nhau hãy quên niềm đau liệu có dễ dàng quên như thế không để rồi đêm mai ai đưa em về mình em trên hè phố vắng đêm mai ai đưa em về mắt em lệ ướt long lanh . Phải rồi đêm nay ai đưa mình về nhỉ Mình đang uống trà chứ có phải cafe đen đâu mà sao đắng ngắt. Cuộc đời vẫn luôn cần sòng phẳng ngay cả chúng mình cũng thế đúng không anh Em đã mượn anh của người ta thì phải trả lại thôi. Anh không .