Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Ở làng Trường Cát có một ngôi nhà nhỏ, nằm ở bìa làng, cách xa xóm Trường An mấy đám ruộng bao quanh, nên trông cảnh nhà có vẻ đìu hiu. Chủ nhà là một cụ bà, trạc chừng bảy lăm, bảy bảy tuổi. Dân làng ở đây gọi bà là cụ Bảy. Cụ Bảy tuy tuổi đã cao như vậy, nhưng cụ vẫn còn minh mẫn và làm được những việc nhẹ nhàng trong gia đình. Thường ngày, cụ hay lui cui ngoài đường. Lúc thì cụ dâm mấy cọng rau lang, khi thì cụ rào lại hàng rào. | Hai đứa cháu Truyện ngắn của Nguyễn Đắc Hoa Ở làng Trường Cát có một ngôi nhà nhỏ nằm ở bìa làng cách xa xóm Trường An mấy đám ruộng bao quanh nên trông cảnh nhà có vẻ đìu hiu. Chủ nhà là một cụ bà trạc chừng bảy lăm bảy bảy tuổi. Dân làng ở đây gọi bà là cụ Bảy. Cụ Bảy tuy tuổi đã cao như vậy nhưng cụ vẫn còn minh mẫn và làm được những việc nhẹ nhàng trong gia đình. Thường ngày cụ hay lui cui ngoài đường. Lúc thì cụ dâm mấy cọng rau lang khi thì cụ rào lại hàng rào dâm bụt không cho mấy con gà con vịt của cụ vào ăn và bư phá ruộng đang sạ của bà con xung quanh. Mọi ngày là như vậy nhưng cả ngày hôm nay cụ Bảy chẳng làm được việc gì. Trông gương mặt của cụ rất buồn. Nỗi buồn mang dáng dấp như cụ đang bực dọc điều gì. Cụ cứ đi ra đi vào và hướng cặp mắt về phía đường lớn. Đi lại riết rồi cũng mỏi chân nên cụ Bảy lại nằm nghỉ lưng trên chiếc giường tre đặt ở góc nhà phía tây. Gác tay lên trán cụ Bảy suy nghĩ Có lẽ mẹ con nó gặp chuyện chẳng lành rồi. Mọi năm đến ngày này mẹ con nó không về trước một ngày thì cùng lắm là mặt trời mọc bọn nó cũng có mặt ở đây rồi mà Chẳng lẽ con Lan nó quên ngày giỗ chồng Không không thể như thế được. Ai chớ con ấy mình hiểu lòng dạ của nó. Chà Còn thằng Ba hôm nay cũng không thấy về. Thế là nghĩa làm sao Mọi năm cả chồng lẫn vợ cùng con cái kéo về đông đủ cả còn năm nay chẳng thấy đứa nào. Dù gì thì gì trong ngày giỗ cha giỗ anh của nó cũng phải nhớ chớ . Cụ Bảy càng suy nghĩ càng ấm ức trong lòng. Lúc này ngoài sân bầy gà và mấy con vịt đang kêu cục cục cạc cạc. đòi ăn bữa chiều. Cụ Bảy trở mình ngồi dậy đi xuống nhà dưới mở nắp lu gạo thóc hốt mấy nắm quẳn ra sân. Đứng nhìn mấy con vật nhường ăn trong cảnh mặt trời khuất núi cụ Bảy liên tưởng đến người và vật. Cụ ứa nước mắt. - Nội ơi Ớ Nội Nôi Ơ .ơ .ơ .ơ i.i.i. - Đứa nào giống thằng Hân vậy con Cụ Bảy hỏi. - Dạ Cháu là Hân đây Nội. - Mẹ mày đâu mà để cháu về một mình giờ này - Dạ Dạ thưa Nội mẹ cháu đang bán lỡ hàng nên mẹ không về giỗ ba giỗ ông được. Mẹ bảo cháu đem quà về cúng .