Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tôi uể oải nằm xuống. Chiếc giường đêm nay như rộng qúa nhiều sau một ngày mệt mỏi. Mệt thể xác. Mệt tinh thần. Hai cái mệt nó quyện vào nhau, dìm tôi xuống chín tầng địa phủ. Tôi ngộp thở. Thể xác tôi mệt vì suốt ngày hôm qua phải lo đóng thùng cho cô nhà tôi, chẳng là cô ấy đi Việt Nam, về thăm bà cụ, tuổi cũng đã mặt trăng xế bóng và cũng đã lâu rồi mẹ con xa nhau.” | Chợt Hoàng Hôn về Tự Bao Giờ Tôi uể oải nằm xuống. Chiếc giường đêm nay như rộng qúa nhiều sau một ngày mệt mỏi. Mệt thể xác. Mệt tinh thần. Hai cái mệt nó quyện vào nhau dìm tôi xuống chín tầng địa phủ. Tôi ngộp thở. Thể xác tôi mệt vì suốt ngày hôm qua phải lo đóng thùng cho cô nhà tôi chẳng là cô ấy đi Việt Nam về thăm bà cụ tuổi cũng đã mặt trăng xế bóng và cũng đã lâu rồi. .mẹ con xa nhau. Đi xa nhớ mẹ hiền . Chữ không khắc ở trên tay nhưng đã in đậm trong trái tim non nớt lúc nào cũng rướm rướm nước mắt mỗi khi nghe ai đó nhắc nhớ về tình mẫu tử. Và ngày hôm nay đưa cô ấy ra sân bay chờ đợi nín thở lòng bồn chồn lo lắng khi cả hàng trăm hành khách đi qua hàng rào an ninh phi trường một cách ngon lành như ăn một chiếc hamburger còn nhà tôi .cô ấy đang phải nhai một chiếc xương. .cọp chiếc xương dường như vướng mắc đâu ở cần cổ nên nhân viên an ninh đang bắt cô phải dơ cả hai tay lên trời họ dùng cái khúc cây bùa phép niệm thần chú vuốt từ trên đầu trên cổ cô ấy vuốt xuống cho đến khi chắc khúc xương đã chiu chui tọt vào bao tử rồi họ mới cho cô ấy mặc áo khoác xỏ giày lại .Ngó cái cảnh ấy mà tôi toát mồ hôi thương cho vợ tôi quá thương cho những đồ đạc lỉnh kỉnh cô ta mang theo thương cho những đôi mắt bàng quang dòm ngó chung quanh. Tôi đã nhắc nhở cô ấy nhiều lần về cái điều phiền hà có thể xảy ra tại phi trường nhưng cô vẫn không nghe. Nhà tôi sinh ra nhằm năm con rắn mà. Rắn đầu rắn cổ rắn cả toàn thân nên từ khi gá nghĩa vợ chồng với nhau tôi mỗi ngày mỗi mệt. Ngày nào cũng có cái mệt của ngày ấy. Cái mệt càng trầm trọng thêm theo thời gian khi tuổi tác chồng chất khi tóc đã lấm tấm vương vãi những bông tuyết mùa đông. Đêm nay vợ đi rồi tôi cứ tưởng là mình được thoải mái yên giấc nồng nhưng sao tôi vẫn không ngủ được. Nhìn căn phòng mờ mờ trong đêm nhìn ngang nhìn dọc nhìn lên trần nhà chỗ nào cũng thấy trống vắng. Tại sao lúc mình bị con rắn nó quấn nó siết thì mình muốn tháo gỡ nó ra thế mà giờ đây. .khi con rắn đi rồi tôi lại thấy chân tay mình tự do