Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Bỗng dưng sau cơn bệnh, thoát hiểm. Tôi đâm sợ sệt và tự hứa sẽ chuẩn bị cứu giúp một người bất kỳ. Ngay chiều sau tôi gặp hắn. Chính hắn cũng chẳng dám nói năng gì với tôi, nhưng tôi tự cảm nhận nơi hắn có điều gì bất thường xẩy ra. Nhìn vào những cái thẹo ngay cổ: -Mày bị gì mà cũng vẫn còn phải trả nợ đời? -Con làm con nuôi ông H nhưng sau bị nổ trái lượm về lấy sắt, nay ông bả bỏ và đuổi hẳn ra khỏi nhà, trước tiên phải coi. | Cho Đi Không Nhận Lại Bỗng dưng sau cơn bệnh thoát hiểm. Tôi đâm sợ sệt và tự hứa sẽ chuẩn bị cứu giúp một người bất kỳ. Ngay chiều sau tôi gặp hắn. Chính hắn cũng chẳng dám nói năng gì với tôi nhưng tôi tự cảm nhận nơi hắn có điều gì bất thường xẩy ra. Nhìn vào những cái thẹo ngay cổ -Mày bị gì mà cũng vẫn còn phải trả nợ đời -Con làm con nuôi ông H nhưng sau bị nổ trái lượm về lấy sắt nay ông bả bỏ và đuổi hẳn ra khỏi nhà trước tiên phải coi vườn tức là đất mà bà mua lại của người với giá rẻ mạt nên con đành sống quanh quất cho qua cuộc sống đó mà cũng chẳng dành cho con một miếng cắm dùi. -Thế mày tham cái gì mà đục đạn. Diện con lai sướng mà không biết sướng thì thành khổ. -Thằng bạn làm còn rủ thêm con không biết nó nguy hiểm quá như vậy. Nói đúng ra là con lai diện không còn nhận hồ sơ đi Mỹ nữa thành người phế thải ngay tức thì. Tôi nghĩ chắc chính bản thân hắn cũng chẳng hay ho gì cho cam nhưng đã đẵn thì vác nghĩ vậy tôi bèn hỏi hắn -Vậy cuộc sống bây giờ ra sao -Con bỏ bán vé số đi mua ve chai nhưng hôm kia qua đường rầy chỗ khu nghĩa địa Phú Sơn bị thằng sìke trấn áp lấy của con ba trăm ngàn. Thôi cho bây đi bán vé số tiếp vừa nói vừa đưa cho hắn tám trăm ngàn việt nam. -Hắn đóng kịch bán đâu được nửa tháng và nói -Bây giờ bán vé số thất bại lắm bố ơi. -Vậy tính toán cho kỹ mua chiếc máy bơm xe về đặt đâu đó làm ăn chuyên chính khỏi đi lại nữa cho đỡ cực. -Đồng ý gom góp cho và chuẩn bị đi. Và chỉ nhớ tao cho cái cần câu chứ không cho cá đâu. -Con sẽ để ngay nhà thằng bạn bên cạnh anh tư hàn xì đó bố biết không. Tôi gật gật cái đầu như lời nói có vẻ. và nói -Cớ khởi đầu và làm chỉ yểm trợ chứ không bao giàn cả được. Nhưng khá lâu không thành công và cũng chẳng làm thêm điều gì nữa tôi Thời gian sau cảm thấy chính bản thân nó màu mè chẳng lo được việc gì ra việc gì tôi buồn. Vào lúc vừa chuẩn bị đi ngủ thì có điện thoại đến báo là sẽ đi viện vì khó thở mà cũng có một y tá làng tốt bụng đã cho vào một chai nước biển vào thiếu hỏi mượn tôi hai trăm ngàn. .