Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
- Nhà văn Đỗ Thân khó nhọc leo từng bậc đá để lên chùa Cổ Vân. So với hai mươi năm trước ông già đi nhiều. Ở vào cái tuổi bảy mươi tư khi ông một thân một mình lặn lội tới chốn cận giang ngự sơn này quả là khó tin. Chùa Cổ Vân nhỏ và heo hắt nằm chênh vênh trên đỉnh núi Thúy. Cửa chính diện của chùa hướng mặt nhìn xuống sông Vân. Đoạn sông chảy ngang chùa đột nhiên gợn sóng và rộng ra mênh mang. Từ đấy chỉ một đoạn ngắn là tới cửa. | Sông còn chảy TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN TRỌNG VĂN - Nhà văn Đỗ Thân khó nhọc leo từng bậc đá để lên chùa Cổ Vân. So với hai mươi năm trước ông già đi nhiều. Ở vào cái tuổi bảy mươi tư khi ông một thân một mình lặn lội tới chốn cận giang ngự sơn này quả là khó tin. Chùa Cổ Vân nhỏ và heo hắt nằm chênh vênh trên đỉnh núi Thúy. Cửa chính diện của chùa hướng mặt nhìn xuống sông Vân. Đoạn sông chảy ngang chùa đột nhiên gợn sóng và rộng ra mênh mang. Từ đấy chỉ một đoạn ngắn là tới cửa biển. Gió từ biển thổi tới lướt ngược theo sườn núi dựng đứng dội vào vách đá phát ra chùm âm thanh khi rít lên thê thảm lúc u oa như tiếng gọi của con trẻ làm tăng thêm vẻ hư ảo cho chùa Cổ Vân. Muốn lên tới chùa chỉ duy nhất có một lối đó là từng bậc đá xếp nối với nhau. Cả thảy gồm ba trăm sáu mươi nhăm bậc. Đã có lời đồn đại rằng mỗi bậc đá ứng với một ngày. Ba trăm sáu mươi nhăm ngày thành một năm. Không hiểu lời đồn kia từ đâu ra nhưng dường như đặt chân lên mỗi bậc đá ta lại có một cảm giác khác lạ. Còn một điều này nữa những người thiết kế bậc đá đã khéo mở rộng bản để không thể một ai có thể bước mỗi bước một bậc. Ai cũng vậy lên từng bậc đá đều phải đặt đủ hai bàn chân đứng yên vài giây định hình lấy đà cho bước tiếp theo. Nhà văn Đỗ Thân khó nhọc leo từng bậc từng bậc. Càng lên cao gió đưa tới càng mạnh. Từng cơn gió nối nhau như cố tình thử sức người. Nhà văn Đỗ Thân gắng gượng để khỏi bị ngã ông đưa mắt ngước lên. Chùa Cổ Vân trông gần như là với tay được. Đã nghe rõ tiếng mõ thủng thẳng đều đều vọng ra. Đã ngửi thấy mùi thơm của hương trầm. Đã chạm đầu vào vệt mây mỏng giăng ngang. Nhà văn Đỗ Thân tự nhủ Lên chùa nghỉ một thể . Ông vịn tay vào vách đá để chuẩn bị cho bước lên tiếp theo. Cuối cùng nhà văn Đỗ Thân cũng đã tới đích. Sau khi bước qua cổng chùa ở lối dành cho du khách ông dừng lại đưa mắt nhìn bao quát khoảng sân chùa thông thoáng được lát đá. Những phiến đá xanh được đục đẽo vuông vức lát sân chùa thành hình chữ nhất chứng tỏ những ngươi xây dựng ngôi chùa đã ý thức