Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Quán rượu Phượng Hoàng mất hẳn sứ huyên náo cũa buổi tối. Những dãy bàn trống không, khăn trải bàn có chổ bị xô lệch, loang lở những vết rượu và màu cũa thức ăn. Khi tàn cuộc vui, còn lại là một không khí yên lặng thanh vắng. Nó cũng vắng như đường phố vào khuya. Thỉnh thoảng, một chiếc xe chạy vụt quạ Tiếng xe khuấy động một chút sự yên lặng rồi lại mất hút. Đường phố đã ngủ từ lâu, nhưng các cô phục vụ trong quán thì còn thức dọn dẹp. Những bươc chân uể. | Không Như Loài Cỏ Dại Hoàng Thu Dung Không Như Loài Cỏ Dại Tác giả Hoàng Thu Dung Thể loại Tiểu Thuỵết Website http motsach.info Date 23-October-2012 Trang 1 178 http motsach.info Không Như Loài Cỏ Dại Hoàng Thu Dung Chương 1 Quán rượu Phượng Hoàng mất hẳn sứ huyên náo cũa buổi tối. Những dãy bàn trống không khăn trải bàn có chổ bị xô lệch loang lở những vết rượu và màu cũa thức ăn. Khi tàn cuộc vui còn lại là một không khí yên lặng thanh vắng. Nó cũng vắng như đường phố vào khuya. Thỉnh thoảng một chiếc xe chạy vụt quạ Tiếng xe khuấy động một chút sự yên lặng rồi lại mất hút. Đường phố đã ngủ từ lâu nhưng các cô phục vụ trong quán thì còn thức dọn dẹp. Những bươc chân uể oải đi thu dọn khăn trải bàn và lau chùi sàn gạch. Ai cũng im lặng làm việc trong cảm giác lặng lờ và mệt mỏi. Chợt trong không khí thỉnh lặng đó vang lên một tiếng ra lệnh đỏng đảnh - Tối nay tới ai lau cầu thang đây Phương phải không Đang lau cữa Hạnh Phương buông giẻ xuống cô gườm gườm nhìn lại - Tôi lau hôm qua rồi. - Vậy thì tới ai Giờ này mà còn để đường đi nhóp nháp như thế ai mà chịu cho nổi Cái giọng chanh chua làm Hạnh Phương đứng thẳng lên định mở miệng nhưng thấy Thảo nhăn nhó ra hiệu thôi. Cô bèn thở hắt một cái dịu giọng - Hôm nay đến Nguyệt đấy. Mai Nguyệt đang lau sàn phòng nghe tới tên mình bèn đủng đỉnh quay lại - Ai nói là đến tôi vậy Vừa phải thôi. Biết thì nói không biết thì khép mỏ lại đi. - Chị bảo ai khép mỏ Hạnh Phương định quát lại nhưng Thảo đã nhanh nhẹn lên tiếng - Để tôi lau. Rửa ly xong tôi sẽ lau ngay mà. Tú Anh hừ một tiếng rồi quay lên. Trong chiếc áo ngủ sang trọng nhìn cô nàng có vẻ một bà chủ nhỏ tập điều hành công việc. Ngay cả dáng đi cũng ra vẻ một nử hoàng dù cô nàng chỉ ở tuổi các cô gái phục vụ. Đợi Tú Anh đi rồi. Hạnh Phương cúi xuống cầm miếng giẻ lau đi thẳng về phía Mai Nguyệt. Đứng trước mặt cô nàng cô nghênh mặt lên - Hôm nay đến chị chứ không phải con Thảo. - Vậy thì sao - Thì chị phải làm chứ không phải đùn đẩy cho kẻ khác. - Nếu không thì sao .