Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Trong phòng cứu cấp của bệnh viện Đại Tân Sanh, bác sĩ thường trực cùng y tá và cô nữ điều dưỡng chăm chỉ làm viẹc không ngừng taỵ Bên ngoài phòng cứu cấp, ông bà đốc học Nguyễn Duy Miễn và những bà bạn thân thiết trong gia đìng cùng với Ngọc Quế nóng nảy đợi chờ. Người nào cũng có vẻ âu sầu lo sợ lộ ra trên gương mặt. Bà đốc học Miễn, mắt tràn lệ, chốc chốc lại hỏi chồng một câu mà bà đã lặp đi lặp lại nhiều lần: - Nó có bị tàn. | Hồng Điệp Quỳnh Dao Hông Điệp Tác giả Quỳnh Dao Thể loại Tiểu Thuỵết Website http motsach.info Date 22-October-2012 Trang 1 41 http motsach.info Hồng Điệp Quỳnh Dao Chương 1 - Trong phòng cứu cấp của bệnh viện Đại Tân Sanh bác sĩ thường trực cùng y tá và cô nữ điều dưỡng chăm chỉ làm viẹc không ngừng taỵ Bên ngoài phòng cứu cấp ông bà đốc học Nguyễn Duy Miễn và những bà bạn thân thiết trong gia đìng cùng với Ngọc Quế nóng nảy đợi chờ. Người nào cũng có vẻ âu sầu lo sợ lộ ra trên gương mặt. Bà đốc học Miễn mắt tràn lệ chốc chốc lại hỏi chồng một câu mà bà đã lặp đi lặp lại nhiều lần - Nó có bị tàn phế không ông Nó có thể chếd không ông Ông đốc học Miễn nắm chặt bàn tay vợ đè nén cảm xúc. Vừa nhìn vợ với ánh mắt lo lắng và xót thương ông vừa dùng lời dịu dàng an ủi - Không sao không sao thằng Trọng An của chúng mình chỉ bị thương tích nhỏ thôị Bác sĩ vô nước biển và tiêm thuốc khỏe xong là nó sẽ cùng về nà với mình kia mà - Có điều là chiếT xe hơi của nó sao mà lại bể nát ghê quá như vậy cà Bà đốc học Miễn nghẹn ngào rút khăn tay lau những giòng lệ tuông rơi không ráo nước mắt. - ChiếT xe hơi của nó đụng vào một thân cây to lớn đấy Ông đốc học Miễn cố ý giải thích thêm - Chẳng qua . Ừ Thế là cũng may lắm đó. Chợt nhìn thấy Ngọc Quế ngồi đứng không yên cứ lanh quanh bên ngoài hàng ba bệnh viện mà hai mí mắt nàng đỏ sưng lên lòng ông ngùi ngùi không nở. ông cất tiếng gọi lớn - Cô Ngọc Quế à cô lại đây ngồi nghĩ lưng một chút đi Ngọc Quế nghe kêu đưa cặp mắt ngơ ngát thất thần ngó về phía ông đốc học Miễn. Giây phút sau nàng mới lê bước nặng nề đi lại để nghe thử ông định nói gì với mình. Nàng đi lẩn thẩn như cái xác không hồn. Ông đốc học Miễn lấy tay chỉ một chổ trống gần bên bà đốc ra dấu bảo nàng ngồi xuống đó. Ngọc Quế không khác một hình tượng bằng cây đặt đâu ngồi đó lặng lẽ âm thầm. Ông đốc học Miễn thở ra một cái nói - Kể như là trong cái rủi ro mà có được cái rật may đó cô ạ. Cô bình an vô sự chúng tôi nhẹ nhỏm cả ngườị Nếu không được Phật Trời che chở cho cô