Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Bây giờ chị Hạnh đang sống ở Quy Nhơn, một thành phố ven biển ầm ào những sóng và gió. Không biết chị có nhớ đến cái xóm nhỏ nằm lọt thỏm trong một thung lũng dài men theo một triền đồi lác đác những ngọn thông xanh? Đó là xóm nhỏ ngày xưa của tôi và cả của chị, bởi tôi đã rời xa nơi chôn nhau cắt rốn, còn chị từ giã cái xóm nhỏ đầy kỷ niệm trước tôi có lẽ hơn mười lăm năm trời! Nhà chị Hạnh và nhà tôi là hàng xóm, hai nhà. | Mối tình hoa cẩm chướng TRUYỆN NGẮN CỦA VÕ ANH CƯƠNG Bây giờ chị Hạnh đang sống ở Quy Nhơn một thành phố ven biển ầm ào những sóng và gió. Không biết chị có nhớ đến cái xóm nhỏ nằm lọt thỏm trong một thung lũng dài men theo một triền đồi lác đác những ngọn thông xanh Đó là xóm nhỏ ngày xưa của tôi và cả của chị bởi tôi đã rời xa nơi chôn nhau cắt rốn còn chị từ giã cái xóm nhỏ đầy kỷ niệm trước tôi có lẽ hơn mười lăm năm trời Nhà chị Hạnh và nhà tôi là hàng xóm hai nhà dùng chung một con đường đất nhỏ dẫn từ trên đường cái xuống. Cổng nhà tôi trên đường cái có một cột là cây vông khá to là ranh giới tự nhiên giữa nhà tôi và nhà chị cột kia là cột hàng rào. Nói cổng cho oai chứ thực ra chỉ là một sợi dây thép gai giăng ngang vào ban đêm tôi cũng không biết người lớn giăng dây thép để làm gì vì chỉ cần giở ra là có thể tự do đi xuống con đường dẫn vô nhà. Xóm nhà quê thuở nhỏ của tôi đầy ắp những kỷ niệm khó quên. Những trò chơi trẻ thơ của tôi thằng Hoàng và đứa em trai thường lấm lem những đất đất như một phần không thể thiếu trong những trò chơi chúng tôi không nghĩ những trò chơi ấy là là dơ bẩn. Những hòn bi xanh đỏ tím vàng trong veo như mắt mèo hay bị sứt mẻ bao giờ cũng hấp dẫn chúng tôi. Hay trò chơi vụ quay tít mù đánh đáo bằng những đồng tiền in hình bụi tre. đều diễn ra trên mặt đất. Những trò chơi ấy tôi rất thích nhưng không bằng trò ban đêm đi rình những anh chị thanh niên hẹn hò tình tự. Nói cho cùng thuở ấu thơ của tôi tôi không biết đó là trò chơi yêu đương của họ sau này khi đã trải nghiệm tôi mới biết chuyện tình bao giờ cũng bắt đầu bằng chuyện hẹn hò Chị Minh và anh Hương thường hẹn hò nhau ở đầu chuồng bò nhà ông Chín ở đó có một đống rơm ông Chín mua tận cánh đồng Tùng Nghĩa mang về. Hai anh chị ngồi lặng ngắt mà không nói với nhau một câu nào. Trên trời cao vầng trăng lẻ bóng soi xuống thế gian một màu vàng nhạt . Ánh trăng không đủ sáng để soi thấu tôi và thằng Hoàng ngồi rình trong một bụi ngũ sắc rậm ri Chờ lâu không thấy anh chị nói gì .