Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
1 - Chú Phi quê ở đâu tôi cũng không chắc. Mẹ tôi bảo nghe đâu như chú quê ở trong khu Bốn cũ, mạn Thanh Hóa hay Nghệ An gì đó. Rất khó nói nơi nào là quê chú, vì nếu căn cứ vào giọng nói thì chú phải người xứ Thanh. Còn trông vào cách nói năng khúc triết của chú thì chú chắc phải là người cùng quê với ở ông đồ Nghệ. Tôi còn nhỏ nên chuyện quê của chú Phi không nhất thiết phải biết. Với tôi thì chú Phi là một người đàn ông. | Chú Phi Chiến sĩ Điện Biên TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN TRỌNG VĂN 1 - Chú Phi quê ở đâu tôi cũng không chắc. Mẹ tôi bảo nghe đâu như chú quê ở trong khu Bốn cũ mạn Thanh Hóa hay Nghệ An gì đó. Rất khó nói nơi nào là quê chú vì nếu căn cứ vào giọng nói thì chú phải người xứ Thanh. Còn trông vào cách nói năng khúc triết của chú thì chú chắc phải là người cùng quê với ở ông đồ Nghệ. Tôi còn nhỏ nên chuyện quê của chú Phi không nhất thiết phải biết. Với tôi thì chú Phi là một người đàn ông tầm băm bảy băm tám vui tính tóc húi cua gương mặt lại xương xương nên thoạt nhìn trông chú có gì đấy rất ngộ. Chú biết chiều bọn trẻ con chúng tôi hở ra là chú kể chuyện chiến đấu. Những câu chuyện chiến đấu do chú Phi kể làm bọn chúng tôi háo hức. Nghe chú kể chuyện xong tôi cùng mấy đứa bạn thảo nào cũng bày trò chơi trận giả. Bọn tôi oánh nhau ngoài bìa làng ở chỗ có hàng duối cổ mọc tự nhiên chạy dài xuống sát mép ao đặc một thứ bèo ta lá xanh ngan ngát suốt buổi chiều. Oánh nhau cho tới tận khi tối nhọ mặt người nếu không có ai gọi có lẽ bọn tôi còn oánh nhau tiếp. Chú Phi là chồng dì Phi. Dì Phi tên thật là gì tôi cũng không chắc. Nhưng thằng Phi là con trai lớn của chú dì thì tôi biết. Nó bằng tuổi tôi nhưng ngô nghê lắm. Tôi nói chuyện ăn bánh mì bẻ ra thành từng mảu nhỏ chấm với sữa bò loại sữa đặc có đường là mắt nó trợn tròn không hiểu. Tôi bảo chúng tôi nhảy tàu điện như nhảy từ cành ổi trong vườn nhà cụ Học xuống dễ ợt nó cũng tròn con mắt. Nói chung hễ tôi cứ nói chuyện gì ở thành phố là mắt thằng Phi cứ trợn ngược lên. Cái thằng học đến lớp 3 rồi còn tồ quá. Ở quê tôi có lệ gọi tên bố mẹ theo tên đứa con lớn trong nhà. Vậy ra mới có tên chú Phi hay dì Phi. Dì Phi là người em họ mẹ tôi. Mẹ tôi bảo Họ mạc cũng xa xa rồi nhưng vì dì Phi chơi với mẹ tôi từ bé nên mẹ và dì xem ra có vẻ thân nhau. Mẹ tôi đi làm cán bộ ngoài thành phố nên đưa dì đi theo. Mẹ xin cho dì vào làm hộ tá cho một trại điều dưỡng thương bệnh binh. Làm được hai năm thì dì Phi về quê. Dì về cùng chú Phi. Vợ