Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Thời gian thắm thoát nơi miền quê hoang dã,nhờ ông bà thương con Ốm lớn dần trong cái nét đẹp tuyệt vời của một đứa con gái miệt vườn. Nó được sinh ra trên một " Chuyến Xe Bò-Vượt Cạn ",câu truyện mà tôi mới vừa kể ở một trang khác. Con Ốm sinh năm 1982,cái thời kỳ mà cả miền Nam,cả Nước muốn cùng nhau treo cổ tự tử,cái thời kỳ mà cả Nước phải ăn chung một món canh toàn quốc(nước),một giai đoạn thê thảm nhất đã ám ảnh trong tiềm thức của người dân Việt khiến họ. | TW Á JA I I I A A Môi tình không ngôn ngữ Thời gian thắm thoát nơi miền quê hoang dã nhờ ông bà thương con ôm lớn dần trong cái nét đẹp tuyệt vời của một đứa con gái miệt vườn. Nó được sinh ra trên một Chuyến Xe Bò-Vượt Cạn câu truyện mà tôi mới vừa kể ở một trang khác. Con ôm sinh năm 1982 cái thời kỳ mà cả miền Nam cả Nước muốn cùng nhau treo cổ tự tử cái thời kỳ mà cả Nước phải ăn chung một món canh toàn quốc nước một giai đoạn thê thảm nhất đã ám ảnh trong tiềm thức của người dân Việt khiến họ không bao giờ quên. Khi sinh ra mẹ nó cầm nó lên tay để phỏng đo trọng lượng nó chỉ nặng khoảng chừng ký bảy. Nó như một con mèo gầy guộc bởi trong cảnh khổ cùng cực người mẹ thiếu ăn nghĩa là nó đã bị suy dinh dưỡng từ ngay trong bụng mẹ. Những ngày đầu đời của con bé bà con hàng xóm thường ghé thăm rất đông bởi nó trông rất ngộ rất đặc biệt.Nếu đứng xa hai thước mà nhìn nó thì chỉ thấy cái lổ mũi và cặp lông mi đen dài. Người ta hay tấm tắc quở sao mà nó giống đức mẹ Maria bên đạo. Nó lớn lên cùng với đồng quê ruộng rẫy Ba nó trước 75 là lính Địa phương quân ông tên Thu Nguyễn Thu người Việt.Mẹ nó Dụng Nường Hân người Chàm mà tiếng gọi bây giờ là người Chăm.Ông Thu chồng bà cao một mét bảy mươi hai bà không thấp hơn mấy với dáng mảnh mai nước da bánh mật mũi thật cao mắt đen tuyền với hàng lông mi dài cong đậm bà trông đẹp như một công chúa Chiêm Thành.Những nét tuyệt trần đó bà đã truyền lại cho những đứa con con trai cũng như con gái.Con ôm cũng nhờ hưởng cái nét đẹp di truyền In-Đô đó cộng với dáng cao ráo của người cha cho nên con ôm cũng được xem như là một cung tần Chiêm quốc. Nói như thế để nêu lên sự đau đớn của cái khác biệt giữa thành thị và thôn quê hẻo lánh về nhiều mặt.Sở dĩ tại như vậy là cũng một phần do Ba nó ông Thu nhẽ ra có cơ hội đi vượt biên nhưng cũng tại nếp suy nghĩ nặng về cái mồ cái mả bám víu ruộng đồng tổ tiên ông bà tư duy đó đã che khuất cả nẻo tương lai của ít nhất là vài thế hệ. Hai thằng anh của con ôm lớn lên theo dòng oan nghiệt khổ ải