Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Đi anh! Em nè. Anh rảnh để trả nợ em ly cà phê không? - Hi em! Em đang ở đâu? Anh ngỡ ngàng trả lời. - Em đang ở D.C. - Chừng nào em về? - Dạ trưa mai em về anh. Cô trả lời và anh im lặng một hồi mới lên tiếng. - Để anh coi sắp xếp. Anh còn bận chút công việc ở công ty. Anh sẽ cố gắng làm cho xong, nhưng còn phải ghé nhà trước nên chắc cũng khoảng 6 giờ anh mới tới chổ em được. - Dạ, vậy hẹn gặp. | Hương Xưa Đi anh Em nè. Anh rảnh để trả nợ em ly cà phê không - Hi em Em đang ở đâu Anh ngỡ ngàng trả lời. - Em đang ở D.C. - Chừng nào em về - Dạ trưa mai em về anh. Cô trả lời và anh im lặng một hồi mới lên tiếng. - Để anh coi sắp xếp. Anh còn bận chút công việc ở công ty. Anh sẽ cố gắng làm cho xong nhưng còn phải ghé nhà trước nên chắc cũng khoảng 6 giờ anh mới tới chổ em được. - Dạ vậy hẹn gặp anh lúc 6 giờ. Cô trả lời và đưa cho anh địa chỉ khách sạn. Cúp phone cô nằm ngữa trên giường đưa tay lên ôm lấy ngực. Mày đang làm gì vậy Hương Sao lại khơi dậy những gì nên chôn vùi Lắc đầu xua đi những lời răn của lý trí cô bỏ đi tắm hy vọng sẽ xua đi những rối rắm trong đầu. Đứng dưới vòi sen trong phòng tắm dòng nước ấm phun tung tóe trên mái tóc và chảy dài trên cơ thể vẫn không làm cho đầu óc cô thảnh thơi hơn chút nào chỉ hồi hộp hơn khi hình ảnh của anh cứ lãng vãng trong tâm trí. Gặp lại Trang thật là một điều cô mong muốn bao lâu nay nhưng thật sự không tin sẽ xảy ra dù biết bao lần cô tưởng tượng tới ngày này dệt ra biết bao chi tiết sẽ hành động thế nào sẽ nói thế nào. Nhưng giờ đây tất cả như hỗn loạn hẳn lên. Hồi nhỏ tuy học chung với nhau từ lớp 1 nhưng không hiểu sao Hương hình như không nhớ gì về Trang cả. Cho đến đầu niên học năm lớp 7 Hương yên phận làm công dân bình thường trong lớp vì biết mình học không giỏi bằng Huy cồ hoặc nhỏ Bích Thủy để làm lớp trưởng hoặc lớp phó học tập và cũng không có khiếu gì để gánh vác chức nhiệm lớp phó văn nghệ. Nhưng không hiểu đám bạn có âm mưu gì mà bầu đứa nghịch ngợm nhất trong đám con gái làm lớp phó kỷ luật và thầy Sơn cũng tán thành. Đám con gái thì mừng nghĩ rằng đó là một thành tích vì như vậy thì bọn con gái trong lớp sẽ không bị bọn con trai ăn hiếp. Còn đám con trai nhát nhát mà hay bị cô chọc ghẹo thì mừng húm vì từ nay sẽ thoát nạn. Còn cô thì rầu thúi ruột. Coi như năm nay phải ráng tịnh không nhúc nhích quậy phá ai được hết. Bực một cái là những khi thầy cô không có mặt cô phải giữ trật tự lớp thì đám