Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tân trở lại Đà Lạt vào một ngày cuối đông để thăm đứa em gái út có chồng ở thành phố này. Và, cũng để tìm Thủy, dù rất mong manh, bởi cũng đã gần bốn mươi năm đi qua. Đêm. Lạnh – cái lạnh của một vùng đất được mệnh danh là xứ sở tình yêu, với sương mù lãng đãng cả một khoảng trời, cả mọi thời khắc. Thật là thi vị mỗi khi đêm về những mảng trắng mềm như lụa ấy luôn quấn quyện những đôi tình nhân âu yếm bên nhau trên những đường phố,. | Chuyện tình từ một ván cờ người TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN HỮU DUYÊN Tân trở lại Đà Lạt vào một ngày cuối đông để thăm đứa em gái út có chồng ở thành phố này. Và cũng để tìm Thủy dù rất mong manh bởi cũng đã gần bốn mươi năm đi qua. Đêm. Lạnh - cái lạnh của một vùng đất được mệnh danh là xứ sở tình yêu với sương mù lãng đãng cả một khoảng trời cả mọi thời khắc. Thật là thi vị mỗi khi đêm về những mảng trắng mềm như lụa ấy luôn quấn quyện những đôi tình nhân âu yếm bên nhau trên những đường phố đồi dốc dưới những cây thông bãi cỏ của thành phố mộng mơ này. Tân mặc thêm áo khoác ngoài rảo bộ và bước vào một quán cà phê trên đường Nguyễn Văn Trổi con đường của một vùng đất mà ngày ấy - Tân chàng trai trẻ miền quê nghèo khó ven biển miền Trung đã có một cuộc tình đẹp đọng mãi trong ký ức. Ngày ấy khoảng đầu tháng chín năm một ngàn chín trăm bảy mươi tư Tân là một chàng trai hai mươi tuổi từ Bình Định mang xách lên Đà Lạt học ban Việt văn của Đại học Văn khoa thuộc Viện Đại học Đà Lạt. Một buổi chiều sương mù giăng thấp dưới những thung sâu của Đồi Cù Tân đã làm quen Thủy trên đường Thủy đi học về. - Xe Xanh ơi chờ người ta đi với - Cái anh này vô duyên. Ai quen biết mà chờ cùng đi Lại kêu đích tên Xe Xanh nữa chứ Không lẽ. - Anh là người đầu tiên tặng hoa khi em đóng vai Xe Xanh chạy băng xuống biên trái cùng với tiếng loa phong thanh chiếu tướng kết thúc ván cờ người trước trường Nữ trung học Bùi Thị Xuân cách đây vài bữa. Tân vừa nói vừa bước tới đi song song cùng với Thủy. Tuy hơi lúng túng và có chút ngượng ngùng nhưng Thủy cũng trấn tỉnh kịp thời. - Em nhớ ra anh rồi. Mà sao anh lại đứng ngay chỗ gần em chạy xuống để vung gươm chiếu tướng kết thúc ván cờ vậy - Anh yêu cái đẹp. Thủy trố mắt - Anh nói gì em không hiểu - Ván cờ người hôm ấy bốn cô gái đóng vai bốn con xe đều đẹp. Nhưng đẹp và dễ thương nhất là con Xe Xanh chiếu tướng kết thúc ván cờ. - Anh lại chọc quê em rồi. Em xấu nhất thì có. - Thủy vừa nói vừa chạy tới trước mái tóc dài chấm ngang lưng bay bay trong