Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Trên những thảm cỏ dẫn về một ngôi làng nhỏ ở ngoại ô Bắc Kinh, tuyết phủ đầy trắng xóạ Cơn gió hiu hiu thổi đến lạnh buốt xương. Gió tung tuyết trắng đầy trờị Những đồi cây chập chùng cũng đang phủ tuyết trắng, lốm đốm trên những cành cây khẳng khiụ Cảnh vật đang chìm đắm trong đìu hiu hoang dã thê lương. Đột nhiên, từ trong bãi tuyết trắng mênh mông có tiếng vó ngựa vang lên rời rạc. Con ngựa gầy tong teo đang cố gắng kéo chiếc xe, bước từng bước chân khó khăn như. | Tuyết Kha Quỳnh Dao Tuyết Kha Tác giả Quỳnh Dao Thể loại Tiểu Thuyết Website http motsach.info Date 30-0ctober-2012 Trang 1 139 http motsach.info Tuyết Kha Quỳnh Dao Chương 1 - Trên những thảm cỏ dẫn về một ngôi làng nhỏ ở ngoại ô Bắc Kinh tuyết phủ đầy trắng xóạ Con gió hiu hiu thổi đến lạnh buốt xương. Gió tung tuyết trắng đầy trờị Những đồi cây chập chùng cũng đang phủ tuyết trắng lốm đốm trên những cành cây khẳng khiụ Cảnh vật đang chìm đắm trong đìu hiu hoang dã thê lương. Đột nhiên từ trong bãi tuyết trắng mênh mông có tiếng vó ngựa vang lên rời rạc. Con ngựa gầy tong teo đang cố gắng kéo chiếc xe bước từng bước chân khó khăn như đang mỏi mệt vì giá lạnh và con đường khúc khuỷu quanh co trơn trợt. Tiếng hét của người xà ích cầm cương vang lên phá tan bầu không khí tĩnh mịch. - Nhanh lên Nhanh lên Ngoan nào Trong xe Tuyết Kha đang ôm chặt lấy người đàn ông tên A Mông. Cả hai người đều mặc áo vải màu xanh lam hơi thở dồn dập mệt nhọc và đượm chút lo âụ Riêng người đàn ông có vẻ hối hả hơn trong việc thôi thúc ngựa bước mau hơn. Thỉnh thoảng chàng quay sang trìu mến nhìn Tuyết Khạ - Em có lạnh lắm không Vừa nói A Mông vừa với tay kéo tấm mền che Tuyết Kha để nàng đỡ run vì lạnh. A Mông đăm đăm nhìn nàng trong đôi mắt đầy van lơn tha thiết. - Anh xin lỗi em xin lỗi em . vì bắt em phải chịu đựng những nỗi đau khổ nàỵ Anh hy vọng chúng ta sẽ vượt xa thành phố càng xa càng tốt như thế chúng ta mới cảm thấy an tâm hơn. Chúng ta phải cố gắng đến cho được Thiên Tân từ đó dùng thuyền đi xa hơn nữa lúc đó chúng ta mới thực sự tự dọ Như để trấn an Tuyết Kha A Mông luồn tay trong mền nắm chặt lấy tay của Tuyết Kha và giọng chàng khẩn thiết tội nghiệp hơn - Tuyết Kha anh xin lỗi em. Những tháng năm còn lại anh nguyện sẽ đền bù xứng đáng với sự hy sinh của em. Anh sẽ yêu em suốt đờị Tuyết Kha em có bằng lòng không nhỉ Tuyết Kha nắm lấy hai tay của A Mông xiết chặt nhìn âu yếm - A Mông tại sao anh lại nói như thế Chúng ta đã thành vợ chồng rồi mà sao anh cứ khách sáo mãị Kể .