Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Nhìn vào kính, chải sơ lại mái tóc, cột thêm chiếc nơ xanh, đánh tí fấn hồn lên má, mẹ bảo tôi trang điểm trông có vẻ thùy mị hơn. Lúc này tôi cần fải để cho người ta có cảm giác như vậỵ Hôm nay là ngày đi tìm việc thứ 5 rồị Nói là tìm việc cũng không đúng lắm, vì gặp việc gì tôi cũng nhảy vào thử thời vận cả. Cầm 1 xấp giấy báo cắt rời trên tay chạy ngược chạy xuôi, lên xe buýt, xuống xe, dầm mưa . tới đâu tôi cũng. | Giọt Lệ Trong Mưa Quỳnh Dao Giọt Lệ Trong Mưa Tác giả Quỳnh Dao Thể loại Tiểu Thuỵết Website http motsach.info Date 20-October-2012 Trang 1 189 http motsach.info Giọt Lệ Trong Mưa Quỳnh Dao Chương 1 - Nhìn vào kính chải sơ lại mái tóc cột thêm chiếc nơ xanh đánh tí fấn hồn lên má mẹ bảo tôi trang điểm trông có vẻ thùy mị hơn. Lúc này tôi cần fải để cho người ta có cảm giác như vậỵ Hôm nay là ngày đi tìm việc thứ 5 rồị Nói là tìm việc cũng không đúng lắm vì gặp việc gì tôi cũng nhảy vào thử thời vận cả. Cầm 1 xấp giấy báo cắt rời trên tay chạy ngược chạy xuôi lên xe buýt xuống xe dầm mưa . tới đâu tôi cũng chỉ gặp sự từ chối khéọ Hôm nay chắc cũng thế . Hiểu như vậy nhưng lúc nào tôi cũNg hếì sức tự gây lấy niềm tin. Mục rao vặt của tờ báo hôm nay có đăng mấy chỗ cần ngườị Thứ nhất là phòng khám bệnh tư cần y tá thứ 2 là 1 tờ báo mà tôi chưa hề nghe nói tới cần 1 thư ký tòa soạn thứ 3 là 1 công ty cần gấp 1 số thiếu nữ trẻ đạp chưa chồng. Tôi đã sửa soạn xong xuôi mẹ tôi từ ngoài bước vào với chiếc dù trên tay gương mặt tái xanh của người không quên mỉm nụ cười gượng gạo - Y Bình mẹ vừa sang thăm thím Trinh mượn được chiế dù cho con đây từ đây con khỏi fải dầm mưa nữa rồi dầm mưa mãi bệnh thì khổ .Giày của con cũng vá xong ông thợ đầu ngõ tốt quá ông ấy bảo trả tiền sau cũng được. Tôi nhìn mẹ hôm nay trông người thật xanh xaọ Tôi hỏi - Mẹ mẹ không khỏe trong người à Mẹ tôi gượng cười nụ cười trông thật tội nghiệp - Không không sao cả con. Tôi đoán có lẽ chứng bệnh nhức đầu của người lại làm tình làm tội ngườị Mẹ ngồi xuống tấm da hổ lót trước giường của ngườị Tấm da hổ này mang tận từ nước ngoài về. Lúc đầu gia đình tôi có đế n 7 tấm nhưng bây giờ còn lại 1 tấm độc nhất này thôị Mẹ thương ngồi trên tấm da này may vá. Trong những tháng lạnh khi áo không đủ ấm người thường vo tròn trong đó. Trong căn nhà nhỏ 2 gian của chúng tôi 1 chút phú quý 1 chút vàng son của thời xa xưa còn lại là nó. - Mẹ ơi có lẽ con fải đến Phương Du mượn ít tiền trưa nay nếu không thấy con về