Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tháng cuối cùng ở đây tôi đếm từng tuần rồi từng ngày. Nhưng khi cái ngày cuối cùng ở đây sắp hết, tôi bỗng nản quá chừng chừng. Những trò gì nữa đây sẽ diễn ra ở cái tỉnh tôi sắp về, ở những thành phố miền miền Trung, miền Đông, miền Tây tôi dự định sẽ đến. Tôi sẽ thui cái đầu bù của tôi vào đống lửa sách vở hay lại rong chơi tha thẩn một mình như một tên du thủ. | Gói Câm Lệ Tháng cuối cùng ở đây tôi đếm từng tuần rồi từng ngày. Nhưng khi cái ngày cuối cùng ở đây sắp hết tôi bỗng nản quá chừng chừng. Những trò gì nữa đây sẽ diễn ra ở cái tỉnh tôi sắp về ở những thành phố miền miền Trung miền Đông miền Tây tôi dự định sẽ đến. Tôi sẽ thui cái đầu bù của tôi vào đống lửa sách vở hay lại rong chơi tha thẩn một mình như một tên du thủ. Cái sắc của ông anh kế cho đầy nghẹt những sách giấy áo quần và những vật lẩm cẩm tôi nhặt được ở đây. Nó nặng đến nỗi tôi nghĩ rằng có lẽ dọc đường mình nên moi ra tình cờ từng cái gì đó quẳng bớt ra khung xe. Đã thế ông anh còn đưa thêm một gói Cẩm Lệ khá lớn nhờ tôi mang đến một địa chỉ lạ ở một phố núi không nằm trên đường về của tôi nhưng có một người chị của tôi trên đó. Em cũng nên lên thăm Cúc Lâm một chút . Tôi đùa cợt một chút Nhưng ai là cái người hân hạnh được em mang quà đến đây . Mẹ của một người vừa chết trên tay anh. Có lẽ em sẽ là người đầu tiên báo cho bà ta biết cái tin đó . Tôi liệng lớp giấy và lá chuối bọc ngoài trút mớ thuốc nâu sang một cái bao nylon dày. Xấp giấy quyến để vấn thuốc thấm một chút máu đã sẫm quánh màu nâu. Tôi ra trước quầy đổi lấy xấp giấy khác. Ở đây cũng bán thứ này. Tờ giấy bao đã vất mang nhãn hiệu Bà Cửu Ới ở đây. Thỉnh thoảng tôi cũng có ngồi trông hàng hộ O nhưng ít chú ý đến người mua. Biết đâu gói thuốc kia lại chẳng do chính tay tôi bán. Đà Lạt chẳng phải là nơi tôi đến lần đầu nhưng con đường đó đối với tôi hoàn toàn lạ hoắc. Phải hỏi thăm đến cả chục người mới có người biết. Cúc Lâm đã nhanh chân về nhà trước tôi. Rồi sẽ có lúc bạn thấy yêu những con đường hẹp bụi nhớp đá lục cục ở những vùng biển nghèo có những đứa con nít vỗ tay lốp bốp vào mông bạn như ở P.t. P.yà hoặc xứ núi như Pl. thay vì con nít sẽ là những anh lính hết sức vui vẻ và hồn nhiên. Cũng may là vừa rồi tôi tìm thấy ông anh kế bạt mạng của tôi ở đó. Chúng tôi cặp kè nhau qua những phố tối nên những anh lính khác chỉ nhìn cười chứ không tỏ tình thân thiện bằng cách vỗ chào. Nhưng