Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
"Thường thì người ta không tặng nhau những vật dễ vỡ vì họ sợ rằng mối quan hệ của họ sẽ mong manh như vậy. nhưng tôi thì khác, tôi luôn tặng những người tôi thương yêu những vật dễ vỡ vì tôi biết họ sẽ trân trọng và giữ gìn nó nhiều hơn hẳn những thứ khác." *** .Đó là điều mà Di đã nói với tôi khi cô ấy mỉm cười và đặt vào tay tôi một quả cầu thủy tinh nằm trên một chiếc hộp nhạc bằng sứ vào sinh nhật thứ 18 của tôi. Và tôi đã. | Nhạc vỡ Truyenngan.com.vn Thường thì người ta không tặng nhau những vật dễ vỡ vì họ sợ rằng mối quan hệ của họ sẽ mong manh như vậy. nhưng tôi thì khác tôi luôn tặng những người tôi thương yêu những vật dễ vỡ vì tôi biết họ sẽ trân trọng và giữ gìn nó nhiều hơn hẳn những thứ khác. Đó là điều mà Di đã nói với tôi khi cô ấy mỉm cười và đặt vào tay tôi một quả cầu thủy tinh nằm trên một chiếc hộp nhạc bằng sứ vào sinh nhật thứ 18 của tôi. Và tôi đã khóc khi đón nhận vật dễ vỡ ấy.Tôi ôm cô ấy vào lòng một cái ôm không đủ mạnh để giữ cô ấy mãi bên mình nhưng có lẽ là đủ ấm áp và đủ dịu dàng để không khiến cô ấy phải đau đớn. - Tớ biết mà Di. Cô ấy mỉm cười khi đặt nhẹ một nụ hôn lên má tôi nụ cười của Di rất đẹp nhưng nó không còn tươi nữa. Phảng phất đâu đó là sự tuyệt vọng đến vô cùng. Tôi không hiểu vì sao ông trời đã ban cho cuộc đời một tạo vật đẹp nhường ấy lại để nó không được trọn vẹn một cách bất công đến vậy. Di vừa mắc chứng xương thủy tinh lại vừa bị tim bẩm sinh. Đã là con người thì cuộc sống có thời hạn. Nếu bạn biết trước được thời điểm mình sẽ ra đi bạn sẽ làm gì Và nếu bạn biết trước rằng cô gái ấy sẽ rời bỏ bạn đi vào một ngày không xa theo một cách đau đớn nhất bạn có chọn cô ấy để yêu không Cả tôi và Di từ rất lâu đều không trả lời được hai câu hỏi ấy Di cứ để cuộc sống cô ấy trôi đi một cách bình thản và tôi cứ như vậy yêu người con gái dễ vỡ ấy hơn mọi thứ trên đời. Câu chuyện của chúng tôi không phải là cổ tích nhưng cũng chẳng giống bất cứ chuyện tình của ai. Không tính toán thiệt hơn không cãi vã và cũng chẳng nồng nàn ham muốn. Cô ấy như một loài hoa thủy tinh chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể vỡ nát và tan biến bất cứ lúc nào Nhưng tôi chưa bao giờ thôi yêu thương nỗi sợ hãi đánh mất cô ấy đeo bám tôi mỗi ngày. - Nếu tớ chết. Hãy hỏa táng tớ đừng chôn tớ sợ côn trùng cắn lắm Năm ấy khi những thằng bạn thân tôi lần lượt đăng kí vào các ngành kinh tế hay kĩ thuật thì chỉ có một mình tôi lao đầu vào y khoa. Ba mẹ nhìn tôi thấu hiểu bạn bè nhìn tôi cảm